TIẾNG THỜI GIAN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Yahoo Player
Latest topics
» Phật học luận
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyThu 30 Nov 2023, 03:16 by mùa xuân

» Sao chưa ai chịu nghêu ngao ?
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyWed 29 Nov 2023, 03:40 by mùa xuân

» Ru gọi người tình
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyWed 10 May 2023, 15:42 by Hoàng Lão Tà

» Một thời ly loạn
Thiên Đường nước Mỹ  EmptySun 07 May 2023, 14:51 by huuhoi

» Khổng Tử Phiếm Đàm
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyTue 02 May 2023, 15:44 by Hoàng Lão Tà

» Trang Thơ Tuyền Linh
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyTue 08 Jun 2021, 03:00 by Cỏ Lạ

» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyMon 07 Jun 2021, 08:43 by Hoàng Lão Tà

» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyMon 07 Jun 2021, 08:40 by Hoàng Lão Tà

» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyMon 07 Jun 2021, 08:30 by Hoàng Lão Tà

» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Thiên Đường nước Mỹ  EmptyMon 01 Mar 2021, 11:40 by tuyenlinh47

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

Top posting users this month
No user


Thiên Đường nước Mỹ 

5 posters

Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Sun 15 Sep 2013, 05:32

Đôi khi tôi tự nghĩ cái giá để mà trả cho cuộc sống quá "Huy Hoàng "là những diều như thế nào nhỉ ???./Amh phải đổ mồ hôi sót con mắt mới bắt lấy cuộc Sống để thoá mãn hai nhu cầu :
"Vật chất ""tinh Thần "

....Mỹ là Thiên đường của mọi Người trên thế giói ,câu nói đó tôi nghe rất nhiều lần của một Ngưori chưa một lần đặt chân vào Mỹ .Bởi lẽ họ chỉ nhìn thấy bằng mắt của nước này qua thông tin truyền thông thế giới với những toà nhà lộng lẫy ,phố xá phôn Hoa và nổi bật những công trình nghiên cứu khoa học tầm cỡ trên thế giới .Thế đó !họ không nhìn thấy con người ta họ phải làm việc như thế nào ,lao động vất vả ..những người tri thúc phải vắt óc để vận dụng chất xám của mình cho những công việc họ đã và đang làm ..,để rồi họ có cuộc Sống "Huy Hoàng "nhiều người mơ Cũng ko thấy Smile

..Nhịp Điệu sống Hàng ngày cho một công việc làm nó giống như cái máy quay nhanh ko ngưng nghĩ ,bánh xe cứ thế mà tiếp tục lăn nhanh theo Chu kỳ thời gian ..thời gian làm việc nhiều hơn là thời gian nghĩ mà thì cũng đúng thôi hi..hi..muốn no cái bụng phải Nai lưng ra "cày "có lúa !nhưng hạt lúa ở nơi này rất tốt cho cái công Anh bỏ ra hehehe..mãnh đất phì nhiêu màu mỡ luon tạo điều kiện cho lúa phát triển tốt Smile.Chính nhờ cuộc sống vất vả như vậy đã làm cho con người ta có tính chịu đựng ,Kiên nhẫn và chăm chỉ ..Smile

..Thiên đường Mỹ là như vậy ,mà đúng khi Anh đã trái qua chặng đường ải khổ Anh sẽ Có tất !

Thiên Đường nước Mỹ  Vxat

mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Mon 16 Sep 2013, 17:54

iệt kiều...... tội nghiệp ! ...

Có một chuyện không công bằng : về VN tất cả chi phí cho gia đình như đi du lịch, ăn uống Việt kiều phải lo, khi có cơ hội người VN qua ngoại quốc thì Việt kiều cũng phải bao hết. Ở VN bạn không chỉ bao cho người nhà mà còn bao cho cả bạn bè người nhà nữa. Khi bạn mời tiệc, người nhà dắt cả làng tới tham dự rất tự nhiên như người Hà Nội, có ai thắc mắc, câu trả lời rất đau lòng “ Tiền Việt kiều mà, ngu gì mà không ăn”.

Anh Tấn gửi tiền xây nhà cho mẹ ở miền quê vùng sông Hậu. Nhà xây xong mẹ gửi thư qua xin thêm tiền gắn máy lạnh. Anh thắc mắc tại sao nhà mẹ ở ngay bờ sông quanh năm gió mát trăng thanh, tại sao phải gắn máy lạnh. Anh phôn về hỏi cho ra lẽ. Cô em gái nhanh nhẩu trả lời: Mẹ bị huyết áp cao, và thấp khớp, bác sĩ nói phải ở nhà có máy lạnh thì mới khoẻ. Thương mẹ Tấn lại phải vay mượn để gửi tiền cho mẹ mua máy lạnh. Mẹ và em gái đâu có biết Tấn đang ở ké garage với người bạn. Trời nóng như lửa Tấn chỉ dám xài quạt máy mua từ chợ trời. Cuối năm Tấn về thăm nhà thấy mẹ mình nằm trên cái giường ngay phòng khách. Còn phòng ngủ có máy lạnh trên lầu vợ chồng cô em gái đã chiếm. Thấy vậy anh hỏi tại sao không để mẹ ở trên lầu. Em gái anh trả lời : mẹ bị huyết áp cao lên xuống nguy hiểm? Tấn tức quá kêu thợ tới đem máy lạnh trên lầu xuống gắn nhà dưới cho mẹ. Khi về Úc mấy ngày em gái anh gọi qua nói : “Vợ chồng em phải lên thành phố làm ăn, nên không có người chăm sóc mẹ, em đã kiếm người chăm sóc mẹ, mình phải trả cho người ta 100.000 đồng một ngày. Anh có nhiệm vụ gửi tiền về cho mẹ. Mấy tháng sau mẹ anh chết, dĩ nhiên anh phải lo tiền gửi về lo tang lễ cho mẹ. Anh muốn về lắm nhưng không còn chỗ nào cho mượn tiền để mua vé máy bay, căn nhà anh xây cho mẹ bây giờ em gái anh lấy không.

Anh bạn tôi còn bà chị ở VN, muốn tạo công việc cho chị mình làm ăn. Sau khi tìm hiểu kỹ càng anh bạn gửi tiền cho chị mua một xe Mercedes 24 chỗ. Từ ngày có xe bà chị làm ăn khấm khá. Xe chạy có tiền bà chị giữ, chi phí cho xe như tiền bảo hiểm, tiền bảo trì, anh tiếp tục chi viện. Đối với anh, số tiền chi phí ấy coi như quà cho chị hàng năm. Rồi một hôm vận xui tới, tài xế xe của bà chị gây tai nạn chết người. Bà chị bị CA mời lên làm giấy tờ, bà chị sợ quá khai chiếc xe này của người em bên Úc bỏ tiền mua.. Công an VN nhân cơ hội ghi vào hồ sơ : “Xe Việt kiều gây tai nạn chết người”. Sau đó giữ xe và yêu cầu bà chị mời anh Việt kiều Úc về VN lên CA huyện lãnh xe ra. Bà chị gọi điện thoại qua cho em. Người em vội vã bay về VN lên gặp CA Huyện. CA Huyện niềm nở đón tiếp và cho biết tình trạng xe cộ cũng như tai nạn, CA đề nghị nộp $30.000 gồm tiền bồi thường cho nạn nhân, tiền phạt lái xe gây tai nạn và giữ xe một tháng. CA giữ passport và yêu cầu anh điện về Úc xắp xếp gửi tiền qua để lấy xe. Trong thời gian chờ đợi CA cấp cho anh một giấy đi đường thay passport và visa để anh tiện đi lại ở VN. Chuyện đến lúc này mới vỡ lẽ: Vì thương bà chị, anh bạn đã giấu vợ rút sổ băng $70.000 gửi cho chị mua xe. Nay không biết lấy đâu ra $30.000, thôi đành liều, anh gọi về vợ và nói rõ sự thật. Sau khi nghe chồng xưng tội. Bà vợ không bắt lỗi nhưng yêu cầu việc đền tội: “Tôi rút tiền gửi cho anh $30.000 để anh lấy xe ra, khi anh về Úc làm thủ tục ly dị và bán nhà”. Kết quả anh bạn tôi bây giờ “Độc thân tại chỗ” và không có tiền.
ô Nga người RG ra đi tìm tự do bỏ lại người anh trai yêu quý. Sau 6 năm xa quê hương, nay cô về thăm lại mồ mả cha mẹ, ông bà, thăm lại người anh yêu quý. Tình cảm ông anh dành cho cô em qua nhiều lá thư thật là thống thiết. Ông kể lại cái thời còn thơ ấu chính ông là người cõng em mỗi sáng qua cây cầu khỉ tới trường. Hàng tháng cô em đều gưỉ tiền về cho anh và các cháu. Người anh trai thư qua lần nào cũng đều nói em đừng gửi tiền về cho anh, hãy lo cho bản thân vì anh không ở gần em để chăm sóc cho em. Nhưng chưa bao giờ cô em thấy tiền gửi đi mà quay lại. Cô biết tính anh mình mà.. thế rồi hôm nay cô khăn gói về VN theo lời mời của ông anh “Em sắp xếp về VN một chuyến, hôm nay nhà nước mở cửa đón Việt kiều, anh em mình lâu lắm không gặp nhau, không biết em gái anh bây giờ tròn hay méo”. Thật là tình cảm thiêng liêng, muốn biết em gái mình bây giờ tròn hay méo thì hỏi thằng em rể thì biết ngay...

Gia đình anh hai lên SG trước một ngày để hôm sau đón em gái. Ngày trở về thăm quê hương của cô em gái được tỗ chức linh đình, giống như đón tiếp một vị nữ hoàng. Cô em gái bẽn lẽn khi ông anh ôm chặt lấy mình rồi hôn má, cử chỉ tây phương không biết ông anh học được lúc nào mà tỏ ra thành thuộc. Qua bao lần ôm các em trong quán ”bia ôm” đã tạo cho ông anh lịch lãm và tự nhiên, nên khi gặp em mình ông càng tự nhiên và chứng tỏ với em gái mình cái văn minh không phải chỉ tây phương mới có. Cái bẽn lẽn vội qua đi nhường cho sự kiêu hãnh của một Việt kiều về nước khi được đón tiếp long trọng như vậy. Đâu ai biết được cô em gái cũng như bao nhiêu phụ nữ khác ở Úc ngồi may thâm cả đít để có tiền lo cho cuộc sống và giúp đỡ gia đình bên VN.

Hai tuần lễ ông anh đưa em gái đi thăm khắp nơi, giới thiệu em mình với mọi người: “Em gái tôi, bà chủ hãng may thời trang lớn bên Úc”. Cô em gái khi nghe giới thiệu ngượng ngùng muốn đính chính, nhưng ông anh hiểu ý nói đè qua chuyện khác.. Một buổi chiều ông anh nói với em “Chiều nay anh sẽ đưa em đi thăm vùng lấn biển, anh dự trù mua vài lô, chỉ cần 1 năm sau là giá gấp đôi. Thằng bạn anh năm ngoái mượn tiền mua 2 lô, năm nay nó bán một lô, tiền lời đủ chi trả cho cả hai...” ngay chiều hôm đó hai anh em đi thăm đất, và quyết định mua 4 lô. Ông anh tạm thời đứng tên dùm, khi nào nhà nước cho Việt kiều đứng tên thì sẽ sang tên cho em.

Cô em gái về Úc bàn với chồng gom hết vốn liếng gửi về cho anh trai để mua đất. Từ đó mỗi lần cô em gái gọi điện thoại về VN hỏi thăm, ông anh trai đều báo tin vui vì giá đất tăng. Một năm sau, cứ theo thông báo gía đất lên của ông anh thì anh em ông ta đã kiếm lới gấp đôi. Cô em bàn với chồng quyết định bán 3 lô để thu tiền về còn một lô thì tặng lại ông anh. Nhưng mua thì dễ, bán thì khó, nhất là người đứng tên sổ đỏ là ông anh chứ không phải cô.. Thấm thoát đã 8 năm tôi gặp lại cô Nga và hỏi thăm về vụ đất đai, được cô ta cho biết: Ông anh đã lừa chiếm đoạt hết bốn lô đất không hoàn trả lại vốn cho cô ta dù chỉ một đồng.

Chuyện cô Nga là một trong muôn vàn câu chuyện đau lòng. Hình như tất cả mọi hoạt động của người trong nước phần lớn là tìm cách làm sao cho tiền trong túi Việt kiều chạy vào túi mình. Người ta không ngại dùng mọi thủ đọan để lừa nhau, người ta không còn phân biệt cha mẹ, anh em, bà con, có cơ hội là ra tay.
ôi còn nhớ cách đây 8 năm có một lần tôi nhân được thư của mấy cháu con bà chị gửi qua, nội dung như sau:
“ Cậu à, mẹ và tụi con suy nghĩ và quyết định sẽ mua cái nhà của anh Tư, anh Tư sẽ đi Mỹ tháng tới. Anh sẽ không mang tiền đi. Khi anh Tư qua bên đó cậu sẽ trả dùm cho tụi con. Giá nhà anh Tư hiện tại là 120.000 USD, nhưng anh để lại cho tuị con 80.000 USD. Rẻ lắm đó cậu... Cậu giúp mẹ và tụi con nhé..”

Đọc thư, tôi tá hoả tam tinh như người trúng gió. Tôi không biết chị tôi và mấy cháu nó nghĩ sao mà tỉnh bơ viết thư như vậy. Trước nhất mấy người nghĩ là tôi có nhiều tiền lắm, thứ hai tự quyết định và kêu tôi thi hành. Khi nhận được thư tôi trả lời “tụi con lo một nửa còn một nửa cậu sẽ trả góp cho anh Tư mỗi tháng 500 USD cho đến khi hết.”

Thư gửi đi nhưng không có hồi âm và coi như chuyện quyết định mua nhà chìm vào quên lãng. Sau đó cháu tôi có xin tiền mua xe Honda, tôi hỏi giá bao nhiêu, cháu tôi nói giá khoảng $4000. Tôi đã gửi cho nó đủ $4000. Nhưng lần về kế tiếp tôi khám phá ra nó đã nói dối, vì xe Honda nó mua chỉ có $2500 thôi. Bốn ngàn Úc Kim có lẽ nó tính luôn tiền xăng.

Anh bạn tôi về VN thăm gia đình, quê hương là chùm khế ngọt, anh về VN ăn bưởi ăn cam chứ không ăn khế. Lúc đầu về thăm gia đình, lần thứ hai về làm ăn, đặt hàng “sản xuất ở VN”, lần thứ ba anh về VN nhập cảng cả cô chủ trẻ, con ông giám đốc hãng đóng bàn ghế. Anh bảo lãnh cô chủ trẻ qua Úc du lịch tham quan..Dĩ nhiên hàng hoá thì anh ta trình làng với vợ, còn hàng “độc” anh cất giữ tại hotel. Xui cho anh, cái hôm anh dắt cô chủ nhỏ tham quan thành phố bị vợ anh bắt gặp. Thế là “tan hàng”. Vợ anh thâu tóm tất cả, còn anh chỉ còn lại những gì mà mẹ anh cho anh khi mới sinh anh ra. Cô chủ nhỏ cũng chia tay anh quên cả bye bye.

Tội nhất một người bạn đang làm ngành “finance”, về VN bị tiếng sét ái tình đánh quá mạnh, đến nỗi trong lúc đang ôm ấp người đẹp, thì xuất hiện một tên đàn ông xưng là chồng cô gái, hắn bắt anh phải biết điều nếu không sẽ giết chết anh. Sau khi trấn lột anh hắn xô anh xuống lầu, anh rơi trúng băng ghế xi măng lề đường bể đầu. Anh được đưa vào nhà thương VN cấp cứu. Kết quả khi anh được chuyển về Úc, anh trở thành “người gỗ” muôn đời.

Có nhiều người khoe “mình có số đào hoa”, về VN có nhiều em theo, thậm chí còn tỏ ra mình thật thà “tôi có nói cho em biết là tôi có gia đình”, nhưng em nói “không sao làm người tình của anh là đủ rồi”. Thật tôi không hiểu sao ông bạn tôi thật thà như vậy. Đàn bà ở VN cần cặp với đàn ông có vợ, chứ đàn ông không vợ, họ không cần. Lý do dễ hiểu “có vợ, ly dị vợ mấy hồi”. Khi cá đã cắn câu rồi, lúc đó mới giựt. “anh à em cần mấy ngàn,..” em cần mua xe máy.. em cần tiền sửa nhà..”, rồi anh ơi em có bầu...thế là xong... còn đàn ông không có vợ hay vợ ly dị là đàn ông có vấn đề, không có tiền, không có tài sản, đàn bà VN không cần loại đàn ông đó. Ông bạn thật thà của tôi chắc sẽ được Chúa ban cho Thánh Giá trong một ngày rất gần..

Tuấn Linh

Mới đọc được bài này trên FB của một người bạn. Những trường hợp cụ thể mềnh không nói, nhưng ghét nhất câu này "Có một chuyện không công bằng : về VN tất cả chi phí cho gia đình như đi du lịch, ăn uống Việt kiều phải lo, khi có cơ hội người VN qua ngoại quốc thì Việt kiều cũng phải bao hết. Ở VN bạn không chỉ bao cho người nhà mà còn bao cho cả bạn bè người nhà nữa. Khi bạn mời tiệc, người nhà dắt cả làng tới tham dự rất tự nhiên như người Hà Nội, có ai thắc mắc, câu trả lời rất đau lòng “ Tiền Việt kiều mà, ngu gì mà không ăn”. Kiểu này hết dám gặp VK luôn

Thấy Chị bạn up bài này lên mạng ,mhìu người tỏ ra bức xúc thái độ lời nói của tác gỉa ,nói nôm na cái ông VK hêhhe...Có lẽ tác gải này đã gặp nhìu trường hợp như vậy cho nên mới viết ra ...mà cũng có lý thực tế có cũng xảy những trường hợp 'hiếm "như vậy .Very Happy 

Nhưng mà ngừoi Việt mình hãy nhìn nhận và đừng "vơ đũa cả nắm "...không phải VK nào cũng có suy nghĩ vậy tuỳ người thôi !Very Happy 

VK cũng là ngừoi Việt Nam thôi có đều xa quê nhà ,sống ở nơi xứ sỏ khác ....tại sao về là có sự "phân biệt "....nghe nói vậy bùn quá Sad ...địu này thôi mình lâu lâu dzìa cho chắc khỏi bị than phiền nhìu !

mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Wed 18 Sep 2013, 14:37

.MX oi ,nhung dieu ma minh doc duoc dung la da xay ra khap moi noi khong phai chi o Uc ma o Nauy minh cung da nghe thay rat nhieu chuyen dau long nhu vay ,nguoi than o VN bay gio phan nhieu chi song vi tien bac con tinh nghia da khong con nua ,cho nen minh cung khong can suy nghi chi cho buon ...co tien thi ve VN du lich vay la duoc roi dung quan tam den nhung chuyen khac lam gi Laughing 

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Wed 18 Sep 2013, 17:52

Dạ cảm ơn Chị hiểu  ,E cũng chẳng bùn gì nhiều thiên hạ có ngừoi này ngừoi nọ Razz ,,chủ yếu ngừoi thân hiểu mình thôi ! .mặc kệ ai sống vì tiền bạc chẳng quan tâm Chị hén .Tiền bạc không thể nào bằng nào mua  được tình cảm tình người chị hén !Very Happy( nôm na ko bằng tình cảm con người )
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Wed 25 Sep 2013, 13:17

Tiền bạc không thể nào bằng nào mua được tình cảm tình người chị hén !Very Happy( nôm na ko bằng tình cảm con người )....thoi buoi bay gio kho biet lam MX oi Laughing 

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  Du Ca Wed 25 Sep 2013, 18:23

MX nói vậy thôi chứ thời hại điện này khó tim lắm Chị Hống há !Very Happy
Du Ca
Du Ca

Tổng số bài gửi : 515
Join date : 29/08/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Thu 26 Sep 2013, 08:47

Người Con Lai và Chiếc Vỏ Ốc

Đây là câu chuyện thật, rất cảm động được Hoàng Thanh viết lại.
Tác giả tên thật Võ Ngọc Thanh, một dược sĩ thuộc lớp tuổi 30, cư dân Westminster, Orange County, đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2010 với bài viết về Lễ Tạ Ơn mang tựa đề “Chỉ với một nụ cười...” Sau đây là bài viết mới của Hoàng Thanh, với lời đề tặng nhân vật có thật của câu chuyện “Thân tặng chị Amy - người con gái da đen có tấm lòng vàng.”

Bước vào tiệm food to go, tôi thoáng thấy một phụ nữ da đen - mà tôi nghĩ ngay là người Mỹ đen hay Phi châu, đứng trước quầy thức ăn dường như đang lựa chọn. Như thường lệ, tôi đứng đợi tới phiên mình. Bỗng dưng nghe cô ta nói rất rõ ràng bằng tiếng Việt "Bán cho tui một phần cơm chiên nhỏ", làm tôi ngạc nhiên quay lại nhìn, vì không ngờ cô ta nói tiếng Việt rành thế. Da cô này rất đen, đúng điệu là dân lai Mỹ đen chính hiệu. Khi tôi ra bàn ngồi ăn, cô gái bước đến rụt rè chỉ vào chiếc ghế bên cạnh tôi và hỏi "Tui ngồi đây được không?" Tôi gật đầu.

Trời Cali vào đông lành lạnh, ngồi gắp từng đũa mì Nam vang nóng mà nghe ấm cả lòng. Đang múc muỗng nước lèo thì chị da đen lên tiếng "Trời lạnh quá, ăn cái này ngon lắm mà không chắc bụng". Tôi quay sang nhìn thì bắt gặp cô đen vừa đưa tay chỉ chỉ vào tô mì tôi đang ăn, vừa nói với ánh mắt có vẻ thèm thuồng. Chị đen nói với cái giọng chân chất rất nhà quê "Cơm chiên nó hổng ngon bằng nhưng nó chắc cái bụng, tui mới khiêng đồ nặng nổi". Thấy ái ngại, tôi nói ngay "Chị ăn không, tôi kêu tặng chị một tô". Chị đen lắc đầu "Giờ ăn hổng kịp đâu, trễ xe bus là cả tiếng nữa mới có chuyến sau". Tôi hỏi "Chị làm gì mà phải khiêng nặng?". Chị đáp "Tui lau chùi cầu tiêu, lau sàn nhà, chùi rửa hết tất cả phòng, sắp xếp đồ đạc lại ngay ngắn, khiêng bàn ghế, nhiều bàn ghế nặng lắm, cái gì tui cũng làm hết đó, để mười giờ người ta vô thì mọi thứ phải sạch sẽ đâu vô đó". Rồi chị tiếp "Tui ở xa, nên 7 giờ phải dậy rồi, đi xe bus tới đây thì phải đổi xe bus khác mới tới. Nhưng đói quá nên tui phải xuống mua đồ ăn cho no bụng cái đã rồi mới lấy bus đi tiếp đến chỗ làm". Tôi cứ nghĩ chắc chị đen này đi làm thêm overtime ngày cuối tuần, nên tôi nói "Chị làm thêm cuối tuần vậy, họ trả chị khá không?" Chị nói ngay "Tôi đâu có lãnh lương, làm cho nhà thờ mà, cái này là tui tự nguyện làm, tui làm là cho Chúa, mà tui làm nhiều năm nay rồi...".

Vừa thấy tội nghiệp cho chị đen, tôi vừa thầm khâm phục chị đã có can đảm mà đứng chờ hai chuyến bus từ 7 giờ sáng, ngày chủ nhật - là lúc mà ai nấy đều đang ngon giấc với khí trời rất lạnh ở bên ngoài. Chị không những đã làm được điều phi thường đó, không có lương, một cách vui vẻ, mà lại từ nhiều năm qua...
Bỗng dưng tôi muốn làm quen "Chị tên gì? Mà tại sao chị lại tự nguyện làm công việc này từ bao lâu nay, nhà thờ không có người nào phụ chị sao?". Thấy có người quan tâm, chị đen có vẻ xúc động, nỗi xúc động mà tôi linh cảm như của một con người thường bị hất hủi bỏ rơi. Chị nói nhỏ lại "Tui tên Amy, là tên Mỹ đó, còn tên Việt nam, tui không thích nó...". Chị có tên Việt nam? "Ừa, mà tui ghét nó lắm...". Tôi ngạc nhiên "Tại sao chị lại ghét tên mình?" Chị đen im lặng, và rồi chị kể, bằng cái giọng quê mùa một mạc ....
... " Khi Má sinh ra tui thì mọi người ai cũng đã ghét tui rồi. Chỉ vì tui ra đời dưới ngôi sao xấu, bởi vì cái màu da đen đúa không sao che dấu được của tui. Tui đâu có quyền được chọn màu da gì để sinh ra, cả Má tui cũng không chọn được cho tui. Nhà tui nghèo lắm, ở ven bờ một con sông. Gia đình tui gồm có sáu người: Má và năm chị em, chị Hai, chị Ba, chị Tư , tui, rồi đến em trai Út. Mấy chị và em trai là da vàng, chỉ có tui là đen thui thôi. Nhà tui nghèo mạt rệp, cả căn nhà dột nát không có cả cái bàn hay cái giường, cái ghế. Một mình Má đi mò ốc cả ngày để bán lấy tiền mua đồ ăn cho sáu miệng ăn. Mới ba, bốn tuổi là tụi con nít đã ghét tui. Tui tên Tí, họ Mai là họ của Má, vì Ba bỏ Má từ khi Má mới có bầu tui. Tụi con nít cả đám cứ đi theo sau tui hát nhạo là "Cút về Mỹ đi con Tí đen". Có đứa còn lấy que tre vít cứt chim, cứt gà rồi kêu cả bọn xúm lại đè tôi xuống, trét vô miệng tui, tới khi nào tui lạy, tui khóc thì tụi nó mới tha. Năm sáu tuổi, Má cho tui với mấy chị đi học trường làng, nhưng tụi học trò khinh ghét tui lắm. Có lần tụi nó hè hội đồng tống một đống cứt gà vô miệng, tui không chống cự được nên nuốt vô cổ họng, nghe thúi ình và chua loét. Tui oẹ ra, tụi nó bóc nhét vô lại. Tui vùng vẫy, la hét. Thấy tui khóc dữ quá, mấy chị và em trai xúm lại binh, thì tụi nó đánh mấy chị, vừa đánh tụi nó vừa chửi " Đồ Mỹ đen không cha cút về nước đen mà sống ". Lần đó tui chạy về khóc với Má sưng cả mắt. Má cứ im lặng và rồi bà cho tui nghỉ học luôn. Nhiều lúc tui thèm được đi học, thèm được chơi chung, bất cứ trò chơi nào với chúng bạn, vậy mà đứa nào cũng chê là tui đen, tui dơ, tui thúi... hổng ai thèm chơi.


Tui tủi thân lắm nên hỏi Má. Má bảo là "Ba bỏ Má từ lúc tui chưa sinh ra nữa". Tôi ức lắm, hỏi lại "Thế Ba tên gì? Sao Má không đi tìm?". Má im lặng, rồi Má khóc. Tui thương Má quá, và tui ghét Ba lắm. Tui thề sẽ có một ngày tui tìm gặp Ba và hỏi Ba cho ra lẽ...". Im lặng. Chị đen tiếp "Tại Ba mà giờ này tui vẫn chưa biết đọc, biết viết. Người ta nói là tui mù chữ. Mắt tui sáng mà, tui thấy đường, nhìn tờ báo thì tui chỉ thấy hình, chớ không biết đọc"..


Rồi từ đó tui thui thủi chơi một mình. Nhà nghèo quá làm gì có tiền mua đồ chơi, nên tui cứ quanh quẩn bên bờ biển mà lượm mấy cái vỏ ốc, hốt cát bỏ vô đó, rồi đổ đi, rồi lại hốt vào. Hễ có lượm được cái vỏ ốc nào đẹp đẹp, tui để dành vô cái thùng giấy, lâu ngày có nhiều, tui đem ra ngắm một mình , thích lắm. Tui nhớ lần nọ tui đem ra khoe con bạn, nó lại kêu mấy đứa khác tới coi. Tui khoái lắm, trong bụng chắc mẫm thế nào bọn nó cũng khen cho coi. Ai dè, tự dưng thằng Tọc giựt mạnh một cái làm rách thùng giấy, rồi nó quăng tung tóe hết cả chục cái vỏ ốc của tui ra biển. Tui hoảng hốt giơ hai tay chụp lại nhưng không kịp, thế là mất hết đống vỏ ốc " gia tài " mà tui gom góp gần cả năm trời. Tui đứng đó khóc ròng, cúi xuống nhìn thì chỉ còn sót lại trên cát một cái vỏ ốc to bằng nửa bàn tay, một bên màu đen còn nửa bên kia màu trắng. Tui lật đật lượm lên, dấu vào túi áo. Đám trẻ xúm quanh la to "Cút về Mỹ mà lượm vỏ ốc. Ở đây không có thứ gì cho mầy đâu, đồ da đen". Tui tủi thân quá chạy về nhà khóc với Má. Lần đó Má cũng khóc. Hôm đó Má nói "Làm cái vỏ ốc mà còn sướng hơn Má con mình, bởi nó không biết buồn, không biết khóc, nó tự do khi thì nằm trên cát, lúc lại nhập vào biển cả bao la. Còn Má con mình, suốt đời chỉ sống nhục mãi ở đây thôi". Tui quý cái vỏ ốc trắng đen này lắm, cứ lâu lâu đem ra nhìn. Phần nửa màu đen, sao mà đen thủi đen thui giống da của tui, còn bên kia màu trắng lại óng ánh như có pha lê. Nhớ có lần Má tui dạy "Con người ta giống cái vỏ ốc này vậy, có đen có trắng, có tốt có xấu. Da con dù có đen như bên này, nhưng con phải sống tốt, sao cho cuộc đời mình có ý nghĩa mà óng ánh như nửa bên kia"...
Một hôm bỗng dưng Má nói "Tí đen ơi, đúng là Trời thương Má con mình, mình sắp hết khổ rồi...". Thì ra là chính phủ nước của Ba tui (chính phủ Mỹ) cho nhà tui đi theo diện con đen (con lai). Má và tui mừng hơn bắt được vàng. Lúc vô phỏng vấn, tui run quá nên cứ khóc, mà tay chân thì lạnh ngắt. Tui cứ sợ ông Bill - tên ông hỏi chuyện Má tui, mà thấy tui đen, tui xấu, tui hôi, tui dơ... ổng không cho đi thì tui phải ở đây suốt đời tui khổ lắm. Má tui cũng khóc, năn nỉ cô thông dịch xin ông Bill cho đi Mỹ. Lúc đó tui nghe ai cũng nói ở Mỹ sướng lắm, con nít được đi học, dù mình đen cũng không ai đánh mình, không ai nhét cứt vô miệng mình... Khi đó chị Hai và chị Ba có chồng rồi, còn chị Tư và em trai thì chưa. Má định nếu được đi Mỹ rồi thì Má sẽ nhờ người làm đơn xin chính phủ cho chị Tư và em tui đi sau. Đêm trước hôm phỏng vấn, Má lo quá không ngủ được, mấy mẹ con cứ ngồi ôm nhau khóc cả đêm. Với gia đình tui, thì nước Mỹ là thiên đàng, chỉ tới Mỹ thì chúng tui mới hết khổ. Khi ông Bill biết rằng chị Tư và em trai còn độc thân, ông nói "Chiến tranh đã làm cho Bà và các con cực khổ, nên nay vì nhân đạo, chúng tôi cho Bà, cô con gái lai và cả hai người con độc thân cùng đi để qua Mỹ đùm bọc nhau mà sống". Cả nhà tui khóc, vì mừng quá, đến nỗi quên cả nói lời cám ơn ông Bill...


Đặt chân đến "thiên đàng" Virginia, bốn Má con tui không biết một chữ tiếng Anh, nói không được câu nào, mà đọc cũng rặn không ra, còn viết thì một chữ bẻ đôi cũng không biết. Một người quen cùng làng ngày xưa nhận ra Má nên giúp tìm dùm cho chúng tôi thuê một căn appartment nhỏ xíu một phòng ngủ để cả nhà ở chung.


Cả nhà tui đi làm đủ thứ nghề nặng nhọc đễ đắp đỗi qua ngày. Tui còn nhớ lần thi vô quốc tịch, tui lo quá chừng, cứ học thuộc lòng những câu hỏi như con vẹt, vì tui có đọc và hiểu được chữ nào đâu. Có một chị người Việt đọc cho tui nghe các câu hỏi rồi biểu tui học cho thuộc, hễ người ta hỏi câu nào thì trả lời y như đã thuộc. Vậy mà may mắn ghê, tui đậu. Khi họ hỏi tui muốn có tên Mỹ không, hay vẫn muốn giữ cái tên Việt nam là Tí Mai, thì tui khóc. Không biết nói tiếng, tui nhờ cô thông dịch nói dùm với ổng là "Tui ghét lắm cái tên Tí đen, vì nó đen như màu da tui, đen như tuổi thơ nghèo hèn của tui". Ông Mỹ trắng hỏi tui muốn tên gì. Lúc đó tui chỉ nhớ đến đứa cháu họ xa, đi lính cho quân đội Mỹ. Có một lần về thăm Má con tui ở Virginia, nó nói lý do nó đi lính là vì nó muốn đền ơn chính phủ. Tui nhớ mang máng nó có nói quân đội Mỹ gọi là... "AMI"... gì đó thì phải. Thiệt tình khi đó tui không biết chữ "AMI" viết làm sao nữa, nên tui nói đại với cô thông dịch là "Tui muốn cám ơn chính phủ Mỹ, cám ơn ông Bill đã thương mà cho Má con tui đi, nên tui muốn có tên Mỹ là AMI, có nghĩa là quân đội". Tui còn nhớ khi nghe tui nói vậy thì cô này cười, dễ thương lắm, và cô viết tên tôi lên tờ giấy đưa cho ông Mỹ. Thế là passport của tui có cái tên Amy Mai từ đó. Mãi sau này tui mới biết là cô đã quên chữ e rờ (R), vì quân đội viết là "army", nhưng sao có người lại nói với tui là cô ta cố tình quên...?


Sau đó vài năm thì phát hiện ra là Má tui bị có nước trong phổi. Bác sĩ sau khi hỏi cặn kẽ thì giải thích rằng "Do Má ngâm nước lạnh hằng mấy chục năm liền khi đi mò ốc, nên giờ phổi Má yếu lắm". Mấy chị em sợ quá, đứa nào cũng đi làm quần quật mà không sao đủ tiền mua thuốc cho Má. May mà Trời thương, nên lại có người hàng xóm ngày xưa biết chuyện, bảo chị em tui qua Cali ở đi thì khí hậu ấm sẽ tốt hơn cho sức khỏe của Má. Nhưng tiền đâu mà mua vé máy bay? Cô Anh bảo "Khi xưa lúc chồng cô mới chết, cô một mình với con nhỏ, sức khỏe yếu nên không sao ngâm nước nổi, nhờ Má cho cô bữa bịch ốc, khi mấy con tôm mà sống qua ngày, nên cô muốn đền ơn Má bằng cách mua bốn vé máy bay cho chúng tôi qua Cali, cô cũng đã thuê sẵn một appartment nhỏ (cô Anh đã trả trước một tháng tiền nhà) cho Má con tui.
Thế là cả nhà kéo nhau qua Cali. Cả tháng trời không ai xin được việc làm. Khi chỉ còn vài ngày là hết tháng, tụi tui lo lắm vì tiền đâu để trả cho tháng tới? Gọi phone cho cô Anh thì cô và gia đình đi đâu rồi nên không sao liên lạc được. Một buổi tối trước ngày Giáng sinh, mấy Má con đứng đón bus về nhà. Trời lại lạnh , bụng ai cũng đói, nên không còn sức để mà đi, cứ đứng mà run. Chúng tôi thấy nhiều người đi vào một nhà thờ nhỏ. Vì lạnh quá, nên chúng tôi cũng đi vô đại định tìm một chỗ trú cho ấm chút rồi sẽ về. Đó là buổi tối đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời chúng tui. Trên kia, mục sư Bảo đang giảng về tình yêu của Chúa. Ông nói "Chúa luôn dang rộng vòng tay yêu thương cho mọi người". Có lẽ lúc ấy, vì quá buồn, mỏi mệt và tủi thân, nên bốn Má con đứng khóc ròng. Một người đàn bà bước lại hỏi thăm ( sau này tui mới được biết làvợ mục sư Bảo). Má con tui thật lòng kể hết. Vợ chồng mục sư cùng một vài cô chú ở nhà thờ thấy tội nghiệp nên chở dùm mấy Má con về nhà, rồi hôm sau người ta đem đồ đến cho, bàn ghế, quần áo, tiền bạc, thức ăn. Rồi đích thân vợ chồng mục sư giúp điền đơn dùm Má con tui để xin tiền bệnh, tiền trợ cấp. Cũng chính nhờ sự động viên, nâng đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần mà má con tui mới sống nổi qua ngày...


Và từ đó chúng tui đi nhà thờ mỗi chủ nhật. Cám ơn Chúa. Cầu nguyện cho Má mau hết bệnh. Cầu nguyện cho mấy chị em có công ăn việc làm. Các cô chú trong nhà thờ đối xử rất tốt với tui, không ai nhìn màu da tui mà khinh khi hết. Tui vui lắm khi mọi người cứ kêu "Amy, đến phụ cô làm cái này đi!", "Amy, ăn chút gì cho có sức rồi hẵng làm chứ cháu ..". Và tui biết là ở nơi nào có Chúa, thì tui có tình thương...
Mang ơn vợ chồng mục sư Bảo và các cô chú trong nhà thờ, nên mấy chị em tui tình nguyện làm bất cứ việc gì nhà thờ cần. Tiền thì không có, nên chúng tui đóng góp bằng công sức và thời gian. Tui không bao giờ buồn vì công việc mình làm hết. Mà cầu tiêu ở Mỹ sạch sẽ lắm kìa, không có dơ, không có thúi như mấy đống cứt gà mà hồi nhỏ tui phải nuốt đâu. Tui vui lắm, dù công việc có cực nhọc cách mấy, vì tui biết mình làm là đền đáp công ơn Chúa...


Và rồi một ngày Chúa gọi Má tôi về với Ngài. Bà chết khi trong túi mấy chị em cộng lại hết vẫn chưa được một đồng. Lúc còn sống, Má cứ ước có tiền về Việt nam thăm chị Hai, chị Ba và các cháu. Vậy mà mơ ước chưa thành, Má đã ra đi. Tui còn nhớ lúc biết mình sẽ không qua khỏi, Má nói với các chị em tui "Ngày xưa Má cứ ước ao cả nhà mình qua đến được thiên đàng, nhưng nếu như Má có mất thì mấy con ráng lo cho Má về Việt nam mà chôn cất, dù gì nằm bên bờ sông ngày xưa với mấy con ốc, Má vẫn thấy ấm lòng hơn...". Cả nhà ai cũng đều biết ước nguyện cuối cùng của Má là được chôn nơi miền quê cha đất tổ, mà đào đâu ra tiền để chở xác Má về Việt nam? Tụi tui chỉ biết khóc, vì không mua nổi một quan tài cho Má. Vợ chồng mục sư Bảo biết rõ ước nguyện của Má, nên tối nào mục sư cũng lên đài kêu gọi mọi người giúp một tay. Đêm nào mấy chị em cũng ngồi trên đài với mục sư Bảo và tụi tui cứ khóc, thương Má, mang ơn vợ chồng mục sư và tất cả những người hảo tâm. Nhiều người mang tiền đến tận nhà giúp. Cuối cùng quyên góp được 16 ngàn đồng - cả một gia tài mà mấy chị em tui không bao giờ dám mơ tới. Phải, 16 ngàn đồng - con số này suốt đời tui không thể nào quên. Đó là công ơn của hằng trăm người, mà nhiều nhất là vợ chồng mục sư Bảo và bác sĩ Nguyễn Hùng. Anh Tuấn ở nhà quàn biết hoàn cảnh nhà tui, nên anh bớt cho hai ngàn tiền chi phí chuyên chở xác Má về Việt nam. Em trai tui được mua vé đi cùng về Việt nam với Má. Rồi số tiền còn lại thì mục sư đưa cho em tui về mua đất và lo chôn cất Má. Thế là cuối cùng Má cũng được về yên nghĩ vĩnh viễn bên vùng ven biển ngày nào với những con ốc nhỏ ngày xưa. Tạ ơn Chúa. Tạ ơn những tấm lòng...


Hôm đưa em trai ra phi trường, tui đưa nó gói giấy trong đó có cái vỏ ốc trắng đen. Tui dặn nó nhớ thảy xuống huyệt khi chôn Má. Nó không chịu, hỏi lại là " Chị quý nó lắm mà ? ". Tui gật đầu. Nhưng tui biết Má thích biển, và đặc biệt là cái vỏ ốc này, Má cũng quý nó như tui. Lời Má dạy con ghi nhớ, con không tiền, không có gì tặng Má. Thôi con gửi Má cái vỏ ốc này, Má mang theo mà về với Chúa. Mong Má nói với Ngài rằng " Con Tí đen vẫn luôn cố gắng sống tốt, sao cho cuộc đời đẹp và có ý nghĩa nhưng nửa trắng óng ánh bên kia của vỏ ốc...


Chị Amy ngừng kể. Tôi im lặng, vì tôi biết có nói gì cũng sẽ là rất thừa thãi vào giây phút này. Bất chợt chị nói " Tui không biết tên Ba, phải chi tui được gặp lại ông Bill năm nào phỏng vấn, có thể tui nhờ ổng tìm ra Ba tui... "
- Chị mong gặp lại Ba chị à? Chị không giận Ba sao ?
- Ngày xưa tui ghét Ba lắm. Nhưng Chúa dạy rằng "Mình phải biết tha thứ và yêu thương. Tui chỉ mong gặp Ba, để nhìn ông và kêu một tiếng "BA" một lần trong đời". Ngừng một chút, chị tiếp "Và tui sẽ nói rằng "Ba đã làm Má khổ và con buồn. Vậy thôi..."


Gió ngoài trời lành lạnh, báo hiệu một mùa Giáng sinh nữa lại sắp đến. Tôi hỏi "Năm nay Giáng sinh, chị sẽ làm gì?". Chị Amy buồn buồn đáp "Tui đến nhà thờ dọn nhà cầu, khiêng bàn ghế, lau chùi các phòng, dự Thánh lễ rồi về nhà... nhớ Má. Má mới mất năm ngoái thôi, nên tui nhớ bả lắm, nhớ cả cái vỏ ốc trắng đen ngày xưa...". Chị lại tiếp "Năm nào tui cũng đâu có tiền mà mua gì dâng tặng nhà thờ, hay tặng vợ chồng mục sư - người mà gia đình tui mang ơn cả đời, nên tui chỉ biết cầu nguyện cho mọi người. Nhiều lúc tui buồn lắm, vì không năm nào có tiền mua món quà gì dâng Chúa..."
- Những gì chị làm, chắc chắn là Ngài sẽ biết mà. Tôi tin chắc là thời gian, công sức và tấm lòng của chị, sẽ là một trong những món quà mà Ngài ưng ý nhất...
Chị Amy chỉ cười, không nói. Tự dưng chị hỏi "Khi nào cuộc đời tui đăng lên báo, chị cho tui xin ba tờ được không?"
- Được chứ. Tôi đáp ngay.
- Tui sẽ mang biếu vợ chồng mục sư Bảo một tờ, bác sĩ Nguyễn Hùng một tờ, còn một tờ tui sẽ nhờ ai đó đọc cho tui nghe, tại tui không biết chữ, rồi thì tui sẽ giữ nó mãi suốt đời. Phải chi Má còn sống, nghe đọc tờ báo này, chắc Má tui vui lắm...".


Chị Amy nhờ tôi gửi bài viết này kính tặng vợ chồng Mục sư Nguyễn Xuân Bảo, bác sĩ Nguyễn Hùng cùng tất cả những tấm lòng nơi Thánh đường Sàigòn. Chị nói "Đây là món quà - từ trái tim, chị dâng tặng mọi người nhân mùa lễ Giáng Sinh ".
Trước khi chia tay, tôi hứa sẽ mang tặng chị Amy ba tờ báo, và sẽ đọc cho chị nghe. Chị nói "Cám ơn người đẹp". Tôi ngượng ngùng "Chị đừng gọi tôi là người đẹp, kỳ lắm". Amy đáp "Đẹp chứ, bởi vì chị trắng hơn tui.."...
Tôi quay đi. Chạnh cả lòng. Nhìn xuống làn da mình, tôi tự hỏi "Cuộc đời này có được bao người thật sự "trắng da" hơn chị?"

Hoàng Thanh

ST theo báo Thăng Tiến Việt Nam
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  Hoàng Lão Tà Thu 26 Sep 2013, 13:22

"cả Má tui cũng không chọn được cho tui" cái này chưa chắc, hén ! :-)

Hôm nay ngồi ăn cơm chung với mấy đứa cùng cơ quan. Tụi nó vô tư kể những trò nghịch phá tai quái ngày xưa, với vẻ rất ... vô tư! lão cười: "đúng là cái bọn được đào tạo dưới mái trường xã hội chủ nghĩa ưu tú, chẳng biết cái gì gọi là lòng nhân ái, là đạo đức cả"

Không biết Tuân tử đúng (nhân chi sơ tính bản ác) hay Mạnh tử đúng (nhân chi sơ tính bản thiện)?
Hoàng Lão Tà
Hoàng Lão Tà
Admin

Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Thu 26 Sep 2013, 17:58

Hôm nay ngồi ăn cơm chung với mấy đứa cùng cơ quan. Tụi nó vô tư kể những trò nghịch phá tai quái ngày xưa, với vẻ rất ... vô tư! lão cười: "đúng là cái bọn được đào tạo dưới mái trường xã hội chủ nghĩa ưu tú, chẳng biết cái gì gọi là lòng nhân ái, là đạo đức cả".......LT a ...cai xa hoi chu nghia bay gio da lam cho lop tre sau nay mat het nhan cach va dao duc cua con nguoi roi ...

Cam on MX da gui len mot bai bao minh doc rat cam dong ...da co khong biet bao gia dinh co con My lai xay ra nhung chuyen nhu vay o VN ...

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Fri 27 Sep 2013, 05:42

Bài viết này đọc rất hay làm cho đọc giả bốn phương hiểu thêm đời sống vất vả khi con người ta đặt bước chân đầu tiên đến "Thiên đàng "....sự thật đúng như vậy Smile

LT nói có lý nhiều người sao bây già ỷ có Tài chút khoát lác ,khoe khoang và sống giả nhân giả nghĩa ...một thời đại "Văn mình "đáng kính phục mà trong đó cũng đáng "khinh phục "Very Happy 
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty NGƯỜI MỸ, NGƯỜI MÍT...

Bài gửi  mùa xuân Mon 02 Dec 2013, 19:05

Anh bạn mình viết bài này đêm vô đây ai muốn đọc tìm hiểu thêm .."thiên đường nước Mẽo "!Very Happy

Mới đây đã đến mùa Thanksgiving rồi. Một năm trôi qua thật nhanh, nhanh đến nỗi không kịp làm gì đã hết giờ, không kịp làm gì đã hết ngày tháng năm, và không kịp làm gì thì đã chuẩn bị cộng thêm một tuổi cho đời người dầy thêm chút sương gió.. . Mỗi năm đến những ngày này, có thể gọi là “mùa lễ”, Lễ Thanksgiving như đã một ngày quan trọng quen thuộc đối với người dân bản xứ nói chung và người Việt hải ngoại nói riêng. Chúng ta định cư 38 năm trên mãnh đất nhiều niềm vui hơn nỗi buồn, nhiều hạnh phúc hơn đớn đau, nhiều tự do hơn bị khóa kín và nhiều cơ hội hơn bị bỏ rơi hay đàn áp.. . Vâng, nước Mỹ! Không biết danh từ Mỹ ở đâu mà có, bắt nguồn từ lúc nào, nơi nào, và tại sao phải đặt đất nước và con người Hoa Kỳ thành tên gọi Nước Mỹ, dân Mỹ (?).. . Nghe thật dễ thương và vui tươi. Mỹ có nghĩa là đẹp, một cái đẹp trọn vẹn tuyệt vời, từ bản chất đến mọi phương diện đời sống, và có vậy những thế hệ trước mới gọi đất nước nhiều cờ sao này là MỸ! Chỉ một thế kỷ trở lại đây thôi, người Mỹ, nước Mỹ đã mang đến cho nhận loại quá nhiều điều kiện hữu ích chung cho mọi dân tộc trên thế giới. Từ khoa học đến âm nhạc, đến nghệ thuật, đến văn học, và dĩ nhiên điều đáng nói nhất là ngành giáo dục tuyệt hay, tuyệt tốt và tuyệt siêu. Chính vì ngành giáo dục nơi học đường tốt mới sản sinh được những con người, những vĩ nhân sáng tạo ra những thứ tiện lợi để phục vụ cho đời sống con người trên hành tinh này… .

Thiên Đường nước Mỹ  07rt

Vâng! Nước Mỹ, người Mỹ là thế! Vậy nước Việt, người Việt của chúng ta thì sao nhỉ? Nhưng ngày Tạ Ơn sắp đến, trước hết Đội Mũ Ngược xin kính chúc toàn thể độc giả nói riêng và đồng hương hải ngoại nói chung cùng với gia quyến thật hạnh phúc, thật đầm ấm bên gia đình, nhiều sức khỏe mỹ mãn và nhiều may mắn trong đời sống hiện hữu.. .
Trở lại với câu hỏi nước Việt, người Việt chúng ta thì sao? Tại sao tổ tiên chúng ta không thể đặt tên Mỹ, tên Chân Thiện Mỹ cho dân tộc và đất nước mình để thế giới có thể nhìn đó mà ngưỡng mộ, mà thích thú thay vì hai chữ Việt Nam? Tại sao không như vậy? không biết có dân tộc nào gọi người Hòa Kỳ, đất nước hiệp chủng quốc này là Mỹ như chúng ta không? Nhưng mỗi lần ai gọi tên và nói mình là người Mỹ gốc Việt, tự nhiên cảm giác râng râng và vui lây theo câu nói, tiếng gọi của người đối diện khi chính bản thân mình đã là một phần của đất    nước này rồi.. . Người Mỹ gốc Việt, nhưng người Mỹ chỉ được “half-half” này lại không như Mỹ 100% thì tốt biết mấy (?). Thường thường ai nói ương ương lỡ dỡ, nửa nạt nửa mỡ hay gọi là “thịt ba chỉ”, không có cái gì là trọn vẹn cả. Bởi thế tâm tánh, tư tưởng và sự suy nghĩ cũng như cách sống cũng “ba rọi” đi ít nhiều.. .
Này nhé! Để tôi nêu một vài sự kiện điển hình mà người Mỹ gốc Việt hay “phe ta” thường đặt cho dân ta cái tên là “Mít” có những “trạng thái” và sinh hoạt khác lắm với người dân bản xứ, mà mình vẫn thường gọi họ là thằng Mỹ, con Mỹ, ông Mỹ, bà Mỹ và.. .. dân Mỹ! thường thường, chúng ta thích tiết kiệm, ngược lại dân Mỹ thích xài. Chúng ta thích có được, ngược lại dân Mỹ thích cho đi. Chúng ta nói nhiều làm ít, ngược lại dân Mỹ nói ít làm nhiều. Chúng ta thích nói đoàn kết mà không thực hiên, ngược lại dân Mỹ không nói mà thực hiện đoàn kết. Chúng ta từng cá nhân rất siêu Việt, ngược lại dân Mỹ tập thể họ rất giỏi. Chúng ta thích bắt con cái lắng nghe mình, ngược lại dân Mỹ thích lắng nghe từ con cái. Chúng ta thường tự hào dân tộc, ngược lại dân Mỹ luôn đề cao nhân loại. Chúng ta thích ganh đua (jealous), ngược lại dân Mỹ thích tranh đua (challenge)..v.v.. Bao nhiêu đó chắc không nhiều nhưng cũng có thể nói lên sự khác biệt rất nhiều giữa người Mít và người Mỹ rồi, còn gì! vậy, sự khác biệt đó đâu có ảnh hưởng gì đến danh từ Mỹ dành cho dân tộc Mỹ và tổ quốc Mỹ, phải không? Với ta, chúng ta không thấy khác biệt gì nhiều đâu, nhưng đối với người Hoa Kỳ họ thấy ngạc nhiên lắm, không riêng gì dân tộc Mít ta mà đối với tất cả sắc dân khác đang hòa mình sống chung với người bản xứ nơi này.. . đôi lúc họ cũng chấp nhận sự cảm nhận “sự khác biệt” này!  
Chỉ cần đưa ra một vài sự kiện, chúng ta có thể so sánh khoảng cách Kiến thức, Trí Thức và Ý Thức của chúng ta và người Mỹ vẫn còn rộng thênh thang. Ví dụ trong cung cách làm việc, đa số chúng ta cố gắng làm việc, làm siêng năng, chăm chỉ và trung thành với chủ, ngược lại người Mỹ làm việc theo chức năng, theo khả năng, và trung thành với công việc. Chúng ta say sưa làm việc, người Mỹ say sưa sáng kiến. Chúng ta luôn học hỏi theo những cái tốt, cái văn minh, ngược lại người Mỹ thích sáng tạo, chế tạo. Chúng ta thì đập đổ người khác để thăng bước tìm đến vinh quang và lợi lộc riêng, ngược lại người Mỹ thích suy nghĩ làm sao làm hay hơn, làm tốt hơn người khác để đem cả công ty và những người xung quanh đến vinh quang và lợi chung.. .

Thiên Đường nước Mỹ  Cybj

Dĩ nhiên, tất cả những gì Đội Mũ Ngược viết ra để so sánh ở đây không nói tuyệt đối người Mỹ, người Mít hẵn như vậy 100%, nhưng con số tương đối chênh lệch khá cao và khác hẵn, nên sách báo, tin tức và dư luận cũng có thể hướng dẫn đến sự thuyết phục chấp nhận một cách trên trung bình. Này nhé! Để đưa ra một sự kiện điển hình, rồi chúng ta có cái nhìn riêng cho chính từng cá nhân tự chiêm nghiệm lại những khác biệt trên đây mà ta có thể thông cảm được. Và, ta có thể nhìn một vài nhóm người luôn nói đại diện với những cung cách làm việc của họ. Này nhé, trong những ngày gần đây, tại Little Saigon, ba nhóm đại diên mỗi nhóm một số người Việt cư ngụ tại quân Cam, mà mỗi nhóm người này cứ nhập nhằn và lập lờ gọi là “ban đại diện cộng đồng”. Không thể nào có mấy người leo nheo, dưới 0.01% tự nhận đại diện cộng đồng cho tất cả đồng hương ở đây. Ba ban đại diện cho “một nhóm cộng đồng” của họ lại không có nhóm nào có License hoạt động, hai ông Lê Khắc Lý và Nguyễn Tấn Lạc giấy phép hết hạn không trả tiền “renew”, còn ông luật sư Nguyễn Xuân Nghĩa không biết làm gì mà License (giấy phép) bị suspended? Nhưng cả ba nhóm này vẫn sinh hoạt, vẫn gây quỹ, vẫn làm đủ thứ.. . vậy mới thấy vui chứ! Đó là cái khác biệt giữa người Mỹ và người Mít!
Nếu chúng ta cứ đem ra so sánh giữa người đến từ Phương Đông và kẻ ở Phương Tây, chúng ta mãi mãi sẽ không thấy có một mắc xích nào để có thể cùng cuộn tròn và lăn tròn nhau trên bước tiến của nhân loại. Vậy, không lẽ chúng ta (người Việt nam) mãi mãi không được gọi là Mỹ, hay người Mỹ, hay ít nhất cũng gọi người Mỹ gốc Việt. Có một chút xíu Mỹ là được rồi. Thật ra Mỹ không có gì ghê gớm đâu, chữ Mỹ của người Mỹ rất tuyệt vời. Họ được Mỹ từ bên trong ra ngoài, nhân phẩm họ Mỹ, lương tâm họ Mỹ, trái tim họ Mỹ và cả kiếp người họ Mỹ, và không riêng gì người Việt Nam, cả thế giới có gần 200 dân tộc ai cũng mong ước một lần được đến thăm đất Mỹ, ăn đồ Mỹ, nói tiếng Mỹ và nhất là hãnh diễn khi trở về đất nước của họ mà chia sẻ: “Tao đã đến Mỹ”!!!
Như vậy, người Mỹ đẹp, người Mít cũng sẽ đẹp nếu chúng ta biết học hỏi và giữ lấy một ý niệm đẹp để làm hành trang theo suốt cuộc đời bằng một chữ đơn giản… Mỹ!
Riêng cá nhân của Đội Mũ Ngược, trong mùa Thanksgiving xin tạ ơn người Mỹ đã cho tôi biết ước mơ, và biến ước mơ đó trở thành hiện thực trong tâm thức, trong sinh hoạt và trong kiếp sống… một cách rất Mỹ!!! và tạ ơn cha mẹ, tạ ơn gia đình, tạ ơn xã hội, tạ ơn đồng hương và tạ ơn tất cả đã gắn bó với nhau suốt một chuổi dài thời gian nơi viễn xứ.. .
Happy Thanksgiving!!!

Thiên Đường nước Mỹ  P7dy

Laughing 
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  Hoàng Lão Tà Tue 03 Dec 2013, 12:56

Vậy theo anh bạn của MX, nếu Việt Nam có tên là Mỹ gì đó thì thế giới sẽ nhìn vào và ngưỡng mộ ??


Không thể phủ nhận vị thế bèo bọt của Việt Nam ngày nay, nhưng ví thử lôi về quá khứ hơn 40-50 năm thì tương quan cũng chẳng đến nỗi nào. Vì đâu nên nỗi?

Nói tới đây chợt nhớ có câu nhận xét chí lý của 1 thằng bạn về thơ Tố Hữu:
"Thơ Tố Hữu cũng có vài bài hay, trong vài bài hay đó thì có vài câu hay"

Giờ mượn 1 "câu hay" đó của TH: "Người ta lớn bởi vì ta quỳ xuống"
Cái đất nước này đang tụt hậu vậy đó!
Hoàng Lão Tà
Hoàng Lão Tà
Admin

Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Tue 03 Dec 2013, 17:06

LT va MX oi .Chu" My" chang qua cung chi la mot cai ten nguoi ta dac cho thoi ,nhung may man cai ten do duoc dac ra o mot dat nuoc ma xa hoi "co tu do,co nhan quyen ,co luat phap "va phan dong nguoi ta y thuc va thuc hanh dung .Nho mot xa hoi nhu vay con nguoi moi hoc hoi va tien bo khong ngung suy nghi sang tao ra nhung deu hay deu tot de nguoi khac thay ma tranh dua de lam theo. Cung nho mot xa hoi nhu vay con nguoi moi co nhung duc tinh tot ,doan ket va giup do lan nhau de tao ra mot dat nuoc van minh va thinh vuong tu the he nay den the he sau ....Neu chu My dem dac qua TQ hay VN thi voi cai xa hoi ngay nay cung danh po tay thoi Laughing 

"Người ta lớn bởi vì ta quỳ xuống"....LT oi, boi vi cau tho nay cua TH ma VN minh ngoc dau khong noi voi thang TQ...

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Tue 03 Dec 2013, 18:07

Anh bạn của MX sao mà "thiên vị "chữ Mỹ quá !Razz ,nó chỉ có hai âm thôi mà bữa nào gặp hỏi thử !Laughing

VN bây giờ MX thấy cũng Mỹ hoá quá trời luôn ,hàng hiệu ở bên Mỹ đều có hết ráo kể cả đồ ăn thức uống hi..và người Việt cũng không ngần ngại bỏ ra một số tiền "ẹnjoy "có thể hơn những người bên này đó !Very Happy 

....như vậy cũng là Mỹ rùi đang phát triển mà LT cứ nói "tụt.... hậu "!Laughing
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Ôi Lễ Hội !

Bài gửi  mùa xuân Tue 03 Dec 2013, 18:26

.....Hàng năm ở Mỹ cứ vào tháng 11,12,....công dân Mỹ lại tưng bừng nô nức chào đón hai ngày Lễ lớn :Thanksgiving (như bài viết ở trên có đề cập )và Chrismast ..New year thì không lấy làm gì to tát hi..hi..Các hoạt động xã hội bên ngoài không làm việc ,mọi người dân thường đêu được nghĩ vài ngày (tối đâ 4 ngày )để dưỡng hơi vui cùng với bạn bè và người thân !


....Những thức ăn để chuẩn bị cho ngày lễ được bày bán cả vài tuần ...chưa kể đến quần áo Sale này nọ rao giá quảng bá suốt... nhằm "dụ "túi tiền của mình hao mòn đi ha..ha.Laughing ..Nhu cầu làm đẹp các quí bà cũng tăng lên chóng mẹc ,vì vậy cái nghề của mình được dịp "hốt bạc "cho mỗi lần họ chải ,bới và cắt xén để đi dự tiệc nhà người thân hi..hi..Ngày lễ Tạ ơn ở mỗi gia đinh Mỹ rất long trọng ,họ tập trung hết dòng tộc ngồi quanh quần bên nhau trong bữa tiệc xơi món gà Tây hấp dẫn mà mình lại chê dỡ ẹt ha..ha...mà cũng đúng thôi vì mình đâu phải là dân Mỹ mà ăn gà Tây sao có cảm giác ngon được !hi..hi..Nói vui thôi để có chuyện kể ,gà Tây cũng rất ngon nếu ai cảm thấy ngon !.Mà nấu gà Tây đâu là dễ !công kỹ vô cùng ...này nhé mua con gà Tây to đùng về nhà đâu đó làm sạch sẽ ..ướp gia vị chờ hai ngày cho thấm rùi nướng đến 3 hoặc 4 tiếng ..khiếp luôn !Razz .nhà nào mà ít người thấy con gà Tây là mất hồn chẳng hạn như nhà tui và nhà Lão là ăn đến một tháng chưa hết con gà Tây kekeke...thôi viết tiếp theo dòng bữa tiệc :trong bữa tiệc có rượu vang cho mọi người cùng uống thân mật ,rồi thì nhạc nổi lên mọi người cùng nhảy nhót chơi cả đêm .Đó là theo lời kể của bà bạn trong chỗ làm ,còn bản thân mình chưa bao giờ biết, và hiểu nó như thế nào trong  thực tế của môi gia đình Mỹ .Ngừoi Việt của mình cũng có "không khí "trong mấy ngày này bởi vì cả năm mới có ngày nghỉ đông đủ với  người thân và bạn bè ,cho nên cũng tổ chức bữa tiệc nhỏ hoặc gặp mặt  cho vui .Còn để mà thưởng thức món gà  Tây thì theo nhà tui chỉ ăn gà Ta hêhhe.. ,có năm nào nhà cũng đãi gà Tây mà ai cũng ăn một cách miễn cưỡng ko lấy gì thích  thú ..thôi thì ta cứ bơi trong ao ta cho phẻ rùi bơi theo Mỹ mẽo ăn uống ko được để bụng đói meo râu hi,,hi,,Very Happy 

Thiên Đường nước Mỹ  W2ne

.....Hết Lễ Tạ Ơn rùi chuẩn bị lễ kế tiếp là Giáng Sinh ,nói về long trọng thì không bằng Lế Tạ ơn ..Lế Giáng Sinh là dịp người ta trao tặng những món quà có tính chất ơn nghĩa trong năm cho tình thân ,tình bằng hữu .Thế là các   shop bán hàng rầm rộ ,những háng thời trang của quí bà và quí ông được dịp tung vào thị trường với những lời  quảng cáo "nồng nhiệt "..đại hạ giá 40 phần chăm còn đính kèm theo huê hồng cho giá ưu đãi hết biết là 20 phần chăm kekeke...vậy mà ai không ham hả trời !địu này lủng túi tiền mạnh cho mùa shop năm nay quá !Razz .Mình cứ mỗi ngày đọc new thấy tin tức thị trường Mỹ có vè giảm trầm trọng với tỉ giá tiền so với thế giới ...khủng hoảng nặng nề ! .Việc làm thì có vẽ giảm  đi nhiều ,nạn thất nghiệp cũng tăng vọt hi..cái ông Tổng Thống mới lên coi bộ ưu đãi cho mấy ngườ ít thu nhập kekeke..còn mình thì hỏng có đồng nào đóng thuế chết mồ !.Thôi mặc kệ đi chỉ cầu mong có việc lầm ổn định đi shop dài dài ha..ha..Lại cho đề tài đi chỗ khác nữa rùi ....dân Mỹ mua sắm đồ thấy khiếp luôn ,này nhé mình có quen mấy cô bạn chỗ làm nó nói rằng .Tới mùa Noen nó phải chuẩn bị hơn 50 phần quà hi..bay ít nhất gần 3000 đô cho việc chi trả quà cáp Smile,ai cũng có phần quà cho ngày Noen .thảo nào mấy ông chủ tiệm được mùa  làm giàu chán !..chưa kể đến là cuối tuần bãi đậu xe của  khách hàng đông ngẹt ,người nào  cũng một tay hai ba giõ đựng quần áo .... Nhà mình thì ít .quà cáp nhưng rất  vui ,không thích   khách sạn ,mình thì thực tế bỏ phong bì cho tụi em muốn mua gì tuỳ chọn khỏi mất công phiền hà chê khen !.Còn một chuyện này mới tếu nữa sau Lễ Noen rùi bà con đi trả đồ người thân tặng mà ko thích đổi lại món quà khác ,ở Mỹ này thoải mái là khi mua đồ gì không thích có thể hoàn lại trong vòng một tháng là ô kơ hi..Very Happy 

Thiên Đường nước Mỹ  5g97


....
New year thì lại ít tưng bừng hơn như hai lễ lớn trên .Buổi tối lúc chuyển giao thời khắc qua năm mới, họ đốt pháo bông ,pháo "nghe tiếng đùng ..đùng ..."hi..hi..mình thì ngủ khò đâu để ý đến giao thừa Tết Tây ...mấy gia đình người Mỹ cũng tụ tập thành nhóm đón năm mới ,la hò hét inh ỏi nhất là cái ông hàng xóm nhà mình năm nào cũng thế !hi..Very Happy 


....Ôi Lễ Hội là như thế ,mấy ngày nghỉ chỉ  viêc "ẹnjoy "ăn uống vui chơi  ,mua sắm ..lủng túi nhiều và lại lên cân quá đáng kể ha..ha..nhưng mà rất vui hoà  chung với không khí cả  nước ,chia sẽ với các bạn đa quốc gia và người thân mình cũng vậy  !santa
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Wed 04 Dec 2013, 23:46

Hihi...TTG thay MX ke ve Le Ta On ,Noel va tet Tay o My ,vay nen TTG cung ke vo day ke mot chut ve phong tuc Noel va tet Tay o xu Nauy cho cac than huu o xo nay doc cho vui nhe.
O day khong co le Ta On ,chi co le Noel va tet Tay thoi ,nhung ma vi Nauy la nuoc theo dao giao ,nen nghi vao dip Noel rat nhieu bat dau ngay 24,25,26 tat ca sieu thi deu dong cua ,minh lam cho nha nuoc theo ca,neu lam dung ngay 24 thi sau 12.00 trua ho phai tra luong them cho minh la 130% ,neu vao ngay 31 dem giao thua cung giong vay,vao ngay 25 va 26 thi cung 130% tra them trong luong,2 tuan cuoi thang 12 tat ca nhung nguoi di lam deu duoc mien dong thue .Con hoc sinh thi bat dau ngay 24 nghi den het tet ngay 2 moi di hoc lai.
O day Noel nguoi ta cung an ga tay ,nhung nha minh khong thich an thit ga tay dau ,nhin con ga to tuong 4-5kg nam tren ban an la thay ngan mat tieu roi Laughing .
Noel nguoi ta cung sai tien cho qua bieu nhieu lam ,bat dau thang 11 nhieu nguoi da mua sam het roi ,con cai hay ban be than thich gi la ho mua de tang qua lien ,minh nam nao cung duoc qua o cho lam cua ban be tang va nguoc lai minh cung phai mua tang lai cho nguoi ta Laughing 
O day tat ca moi nguoi o noi lam viec deu co to chuc mot ngay an Noel chung voi nhau ,ban duoc phep dan theo mot nguoi di chung an theo mien phi voi ban ,tuan toi minh di an tiec do ne,an va uong bia ruou mien phi ,co nhieu nguoi choi khuya toi khong ve ngu lai khach san luon ...Laughing 
Vui nhat la dem giao thua ,mac du troi lanh vay ma toi den nguoi ta mua phao ra duong cho den dung 12.00 gio khuya cung nhau dot va chuc tet lan nhau ,du minh la quen hay la ho gap minh la chuc tet lien rat vui, vi troi tuyet trang xoa duoi dat nen nhin len troi du loai phao hoa nhieu mau deo lam ,nam nao min h cung di dot phao voi moi nguoi het.
Nha minh bay gio chua co cay Noel ,vi minh thich cay thong that va khong thich cay thong nhua ,nen cho khong 10 ngay nua nguoi ta moi bat dau ban cay thong that ,luc do moi mua ve trang tri ...bay gio chi co treo den cua so va thay man cua thoi .Laughing 

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  Du Ca Thu 05 Dec 2013, 09:42

Dạ đúng rùi thấy gà Tây bự thù lù ăn ớn lắm TTG !Very Happy 

Như vậy TTG đi chơi suốt cả đêm Noen chứ gì !Razz .Gặp như DC khò tới sáng tongue
Du Ca
Du Ca

Tổng số bài gửi : 515
Join date : 29/08/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  huuhoi Thu 05 Dec 2013, 14:16

 Vậy là chỗ TTG và MX thì Noel người lớn cũng có quà hén!
HH tưởng ông già Noel chỉ chui xuống ống khói tặng quà cho con nít thôi chứ! May là ở VN ai cũng hiểu như mình! bia1
huuhoi
huuhoi

Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  tieng thoi gian Fri 06 Dec 2013, 15:58

Vậy là chỗ TTG và MX thì Noel người lớn cũng có quà hén!
HH tưởng ông già Noel chỉ chui xuống ống khói tặng quà cho con nít thôi chứ! May là ở VN ai cũng hiểu như mình!....O day gia tre lon be deu nhan qua Noel het . Nhat la may dua con nit mong cho den ngay 24 de duoc thao qua xem minh nhan duoc cai gi ,giong nhu minh hoi nho mong den ngay Tet vay do Laughing 

Như vậy TTG đi chơi suốt cả đêm Noen chứ gì !Razz .Gặp như DC khò tới sáng.. Hihihi...Mot nam co may ngay tet minh phai tranh thu de huong thu chu DC Laughing 
O day TTG va may nguoi ban to chuc an Noel vui lam ,mot ngay lam mot nha vay ma co khi phai "chay xo"mot ngay an hai nha lan do Laughing 

tieng thoi gian

Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  mùa xuân Fri 06 Dec 2013, 21:48

Dzui !MX hỏng có bạn bè ở gần ngoại trừ những bạn Mẽo ở chỗ làm hi..thôi Noen ngủ khò cho sướng !Very Happy
mùa xuân
mùa xuân

Tổng số bài gửi : 2094
Join date : 18/07/2011

Về Đầu Trang Go down

Thiên Đường nước Mỹ  Empty Re: Thiên Đường nước Mỹ 

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết