Thân phận con người
+14
mùa xuân
AnhSaoDem
chiều hoang
Linh
nnk
Tho Ngoc
Thi Mau
Huong ngoc
Lôi Vũ
Cuội
gia khanh
hoang
Hoàng Lão Tà
huuhoi
18 posters
Trang 3 trong tổng số 9 trang
Trang 3 trong tổng số 9 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Re: Thân phận con người
LỜI Ở PHỐ VỀ
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Khánh Ly
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Khánh Ly
1.
Đêm xưa ra phố với người
Giờ đây xuống phố với ngày vô vi
Đêm xưa trong phút môi thề
Lòng ta đã có bốn bề hoang mang
Một ngày hiu hắt con đường
Một ngày bước nhỏ nhẹ nhàng ra đi
Theo chân cơn gió ta về
Rời xa con phố với giờ nguy nan
Đêm trong thân xác vô cùng
Lời hân hoan đã héo mòn trong tim
Từng ngày xương máu chưa quên
Tuổi vừa khôn lớn bước lên chiến trường
2.
Hôm nay ra phố với người
Chật trong phố xá những lời phân ưu
Vây quanh bốn phía kinh cầu
Lòng ta như đã nát nhầu đam mê
Bụi hồng theo lấm chân về
Nhịp nhàng gót nhỏ nặng nề riêng ta
Quanh đây những bóng căm thù
Cầm tay nhau thấy não nề trong da
Bên kia sông nước vỗ bờ
Hồng nhan em có bao giờ bâng khuâng
Nụ cười trong gió mong manh
Một trời riêng đó bước chân ta về.
Được sửa bởi Hoàng Lão Tà ngày Tue 30 Aug 2016, 08:38; sửa lần 1.
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
... Người trở về từng đêm trên duy nhất một con đường. Cuộc đời là xế chiều, thân thế là mưa bay, tương lai là bóng tối. Phố dẫn người đi và mưa tiễn đưa theo. Phố đợi người về và bóng tối vây quanh. Phố đón người qua và từng tiếng chân âm thầm gõ xuống một lòng đời vô định.
Tất cả hình ảnh của một cuộc đời thảm thương cuối đầu dưới lưu đày bóng tối và mưa bay ... đó là nhạc phẩm Phố Buồn của Phạm Duy, hát bởi Thái Thanh
Đường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
Qua mấy gian không đèn, những mái tranh im lìm
Đường về nhà em tối đen.
Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
Em bước chân qua thềm, mưa vẫn rơi êm đềm
Và chỉ làm phố buồn thêm.
ĐK:
Hạt mưa, mưa rơi tí tách
Mưa tuôn dưới vách
Mưa xuyên qua mành
Hạt mưa, mưa qua mái rách
Mưa như muốn trách
Sao ta chạy quanh.
Hạt mưa, mưa yêu áo rách
Yêu đôi sát nách
Mưa ngưng không đành
Hạt mưa, mưa gieo tí tách
Mưa lên tiếng hát
Ru cơn mộng lành.
***
Đường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
Đời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
Yêu phố vui, nhà gạch ngon
Đèn đêm không soi bóng vắng
Kinh đô thắc mắc, im nghe phố buồn
Người đi trong đêm tối ám, nghe mưa thức giấc
Khuyên nhau chờ mong
Tất cả hình ảnh của một cuộc đời thảm thương cuối đầu dưới lưu đày bóng tối và mưa bay ... đó là nhạc phẩm Phố Buồn của Phạm Duy, hát bởi Thái Thanh
PHỐ BUỒN
Sáng tác: Phạm Duy
Trình bày: Thái Thanh
Sáng tác: Phạm Duy
Trình bày: Thái Thanh
Đường về đêm đêm mưa rơi ướt bước chân em
Bùn lầy không quên bôi thêm lối ngõ không tên
Qua mấy gian không đèn, những mái tranh im lìm
Đường về nhà em tối đen.
Nhìn vào khe song trông anh ốm yếu ho hen
Một ngày công lao không cho biết đến hương đêm
Em bước chân qua thềm, mưa vẫn rơi êm đềm
Và chỉ làm phố buồn thêm.
ĐK:
Hạt mưa, mưa rơi tí tách
Mưa tuôn dưới vách
Mưa xuyên qua mành
Hạt mưa, mưa qua mái rách
Mưa như muốn trách
Sao ta chạy quanh.
Hạt mưa, mưa yêu áo rách
Yêu đôi sát nách
Mưa ngưng không đành
Hạt mưa, mưa gieo tí tách
Mưa lên tiếng hát
Ru cơn mộng lành.
***
Đường về trong mơ đêm đêm phố lớn thênh thang
Ánh sáng kinh kỳ tràn lan
Đời nghèo không riêng thương yêu bóng dáng Xuân sang
Yêu phố vui, nhà gạch ngon
Đèn đêm không soi bóng vắng
Kinh đô thắc mắc, im nghe phố buồn
Người đi trong đêm tối ám, nghe mưa thức giấc
Khuyên nhau chờ mong
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
Không còn ai, đường về ôi quá dài ...
Rồi có một lúc nhìn lại, ta chợt nhận ra mình chẳng còn ai!
Ôm lòng đêm
nhìn vầng trăng mới về
nhớ chân giang hồ
ôi phù du từng tuổi xuân đã già
một ngày kia đến bờ
đời người như gió qua
Không còn ai
đường về ôi quá dài
những đêm xa người
chén rượu cay
một đời tôi uống hoài
trả lại từng tin vui
cho nhân gian chờ đợi
Về ngồi trong những ngày
nhìn từng hôm nắng ngời
nhìn từng khi mưa bay
có những ai xa đời quay về lại
về lại nơi cuối trời làm mây trôi
Thôi về đi
đường trần đâu có gì
tóc xanh mấy mùa
có nhiều khi từ vườn khuya bước về
bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa
Rồi có một lúc nhìn lại, ta chợt nhận ra mình chẳng còn ai!
PHÔI PHA
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Khánh Ly trình bày
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Khánh Ly trình bày
Ôm lòng đêm
nhìn vầng trăng mới về
nhớ chân giang hồ
ôi phù du từng tuổi xuân đã già
một ngày kia đến bờ
đời người như gió qua
Không còn ai
đường về ôi quá dài
những đêm xa người
chén rượu cay
một đời tôi uống hoài
trả lại từng tin vui
cho nhân gian chờ đợi
Về ngồi trong những ngày
nhìn từng hôm nắng ngời
nhìn từng khi mưa bay
có những ai xa đời quay về lại
về lại nơi cuối trời làm mây trôi
Thôi về đi
đường trần đâu có gì
tóc xanh mấy mùa
có nhiều khi từ vườn khuya bước về
bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa
Được sửa bởi Hoàng Lão Tà ngày Tue 30 Aug 2016, 08:40; sửa lần 1.
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
ý nnk triết lý nhất nguyên chỉ là :Thiện ác giai thiên lý hay nhất âm nhất dương chi vị đạo, trong đạo có âm có dưong, có thiện có ác, có ngaỳ có đêm, có hợp có tan, có được có mất.v.v. Con ngươì theo tư tưởng nhị nguyên chỉ muốn được mà kg muớn mất, muốn hạnh phuc mà kg muon khổ đau,tự thân họ chớng lại vơí đạo tự nhiên của trời đất. nguồn góc đau khổ cua con nguoi xuắt phát từ đó,huuhoi đã viết:Vậy NNK nhận định thế nào về câu này:
"một lần nằm mơ tối thấy tôi qua đời,
Dù thật lệ rơi, lòng không buồn mấy ...."
Vậy thì thân xác và linh hồn đâu còn nhất thể?
"một lần nằm mơ tối thấy tôi qua đời,
Dù thật lệ rơi, lòng không buồn mấy ...."
theo suy nghĩ đơn gian cua nnk là khi ông nằm mơ thắy minh qua đơì, lúc đằu thì buồn rơi lệ, nhưng khi hiểu ra caí đạo lý có sinh thì có diệt, nên mới phấn chấn được tinh thần nen kg con buồn nữa
nnk thấy nhạc TCS có buờn nhưng kg hề đến chỗ bế tắc
nnk- Tổng số bài gửi : 975
Join date : 26/01/2010
Re: Thân phận con người
Thì ra là NNK hiểu theo ý này!
Còn nói về nhạc sĩ TCS, đ6i lúc lão tà có cảm tưởng ông chỉ cố tự trấn an mình thôi. Giữa cái mà người ta muốn tin tưởng với cái cảm xúc thật sự của người ta không phải luôn song hành.
Khi ông nói "Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng ..." nhưng với 1 giọng đầy cô đơn tuyệt vọng.
Và cũng chính ông thừa nhận:
"con diều bay mà linh hồn quạnh quẽ,
Con diều rơi cho vực thẳm buồn hiu ...
Tôi là ai mà còn trần gian thế ..."
Còn nói về nhạc sĩ TCS, đ6i lúc lão tà có cảm tưởng ông chỉ cố tự trấn an mình thôi. Giữa cái mà người ta muốn tin tưởng với cái cảm xúc thật sự của người ta không phải luôn song hành.
Khi ông nói "Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng ..." nhưng với 1 giọng đầy cô đơn tuyệt vọng.
Và cũng chính ông thừa nhận:
"con diều bay mà linh hồn quạnh quẽ,
Con diều rơi cho vực thẳm buồn hiu ...
Tôi là ai mà còn trần gian thế ..."
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
Có nnk dạo với HLT, phố cũng vui rồi
Lôi Vũ- Tổng số bài gửi : 131
Join date : 14/12/2009
Re: Thân phận con người
Có thêm LV, phố càng vui hơn hén!
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
[quote="Hoàng Lão Tà"]Thì ra là NNK hiểu theo ý này!
Còn nói về nhạc sĩ TCS, đ6i lúc lão tà có cảm tưởng ông chỉ cố tự trấn an mình thôi. Giữa cái mà người ta muốn tin tưởng với cái cảm xúc thật sự của người ta không phải luôn song hành.
HLt nhận xét thiệt chí lý.dù có ngộ đaọ tới đâu, thì cũng khó có thể thoat khoỉ caí thất tình lục dục. nhớ Phạm thiên thư có viêt 2 câu tự trào: .....Quạ rằng bác phạm thiên Thư; khoác chi chiếc áo thiền sư ưỡm ờ....nhưng nnk thấy PTT thật anh hùng ,dám vach aó cho nguơi xem
Còn nói về nhạc sĩ TCS, đ6i lúc lão tà có cảm tưởng ông chỉ cố tự trấn an mình thôi. Giữa cái mà người ta muốn tin tưởng với cái cảm xúc thật sự của người ta không phải luôn song hành.
HLt nhận xét thiệt chí lý.dù có ngộ đaọ tới đâu, thì cũng khó có thể thoat khoỉ caí thất tình lục dục. nhớ Phạm thiên thư có viêt 2 câu tự trào: .....Quạ rằng bác phạm thiên Thư; khoác chi chiếc áo thiền sư ưỡm ờ....nhưng nnk thấy PTT thật anh hùng ,dám vach aó cho nguơi xem
nnk- Tổng số bài gửi : 975
Join date : 26/01/2010
Re: Thân phận con người
nnk hâm mộ cựu tu sĩ Phạm Thiên Thư quá há !
Sẵn trang này chưa có nhạc, hh mời nnk nghe một bài hát do Phạm Duy phổ từ thơ Phạm Thiên Thư
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì thôi đừng ngại mưa mau
Đưa nhau ra tới bên cầu nước xuôi
Sông này đây chảy một giòng thôi
Mấy đầu sông thẫm tóc người cuối sông
Nhớ xưa em chưa theo chồng
Mùa Xuân may áo, áo hồng đào rơi
Mùa Thu em mặc áo da trời
Sang Đông lại khoác lên người áo hoa
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng
Thôi thì thôi mộ người tà dương
Thôi thì thôi nhé... đoạn trường thế thôi
Nhớ xưa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nỡ để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đành như cánh bướm đồi Tây hững hờ
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thôi thì thôi chỉ là phù vân
Thôi thì thôi nhé... có ngần ấy thôi
Chim ơi, chim dưới cội hoa
Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ... lệ vào... thiên thu...
Sẵn trang này chưa có nhạc, hh mời nnk nghe một bài hát do Phạm Duy phổ từ thơ Phạm Thiên Thư
ĐƯA EM TÌM ĐỘNG HOA VÀNG
Thơ: Phạm Thiên Thư
Phạm Duy phổ nhạc
Thái Thanh trình bày
Thơ: Phạm Thiên Thư
Phạm Duy phổ nhạc
Thái Thanh trình bày
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì thôi đừng ngại mưa mau
Đưa nhau ra tới bên cầu nước xuôi
Sông này đây chảy một giòng thôi
Mấy đầu sông thẫm tóc người cuối sông
Nhớ xưa em chưa theo chồng
Mùa Xuân may áo, áo hồng đào rơi
Mùa Thu em mặc áo da trời
Sang Đông lại khoác lên người áo hoa
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng
Thôi thì thôi mộ người tà dương
Thôi thì thôi nhé... đoạn trường thế thôi
Nhớ xưa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nỡ để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đành như cánh bướm đồi Tây hững hờ
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thôi thì thôi chỉ là phù vân
Thôi thì thôi nhé... có ngần ấy thôi
Chim ơi, chim dưới cội hoa
Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ... lệ vào... thiên thu...
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
wow,cam on HH. bai nay nnk thich nhat ddo, moi lan di hat karaoke la nnk deu hat bai nay
nnk- Tổng số bài gửi : 975
Join date : 26/01/2010
Re: Thân phận con người
Ha ha,
Vậy là vẫn còn có NNK thỉnh thoảng ghé thăm chốn này. Cám ơn NNK nhé!
Nếu NNK muốn biết thêm tin tức về TT thì HH rinh về cho vu nè:
Phạm Thiên Thư với hát ru sử Việt thi
Tự bao giờ, quán cà phê Hoa Vàng trên đường Hồng Lĩnh (Q.10) đã trở thành địa chỉ quen thuộc với những người yêu thơ nhạc. Mọi người đến đây không chỉ thưởng thức ly cà phê với không gian "ngàn sao" mà thi thoảng nghe một lão thi sĩ kể chuyện bằng thơ. Lão thi sĩ ấy chính là Phạm Thiên Thư – tác giả của những bài thơ lục bát mềm mại đã được các nhạc sĩ trứ danh phổ nhạc: Động hoa vàng, Ngày xưa Hoàng Thị, (Phạm Duy phổ nhạc), rồi 10 bài Đạo ca, Kinh Hiền Ngu (Thi hóa kinh Phật theo thể thơ lục bát dài nhất Việt Nam, xác lập kỷ lục), Những lời Thược dược, Tự điển cười, Đoạn trường vô thanh (Hậu Kiều).
Gần đây, ông còn xuất thêm "chiêu" mới, đó là hát ru qua những câu thơ lục bát viết về lịch sử Việt Nam. Với 3.320 câu lục bát hát ru sử Việt của thi sĩ Phạm Thiên Thư - người con Thái Bình vọng hướng về Đại lễ ngàn năm Thăng Long - Hà Nội như thể kể chuyện lịch sử bằng câu hát, lời ru cất lên tự đáy lòng, tự trái tim người Việt Nam, thấm đẫm nghĩa tình. Qua từng câu thơ lục bát trong Hát ru Việt sử thi, thi sĩ họ Phạm gởi gắm tâm tình "Việt sử thi là sự sống con người, Đời này đời nọ qua siêu thức hát ru, từ tình cảm gia đình dân tộc, bà mẹ, chị em, con cháu…".
Những lời ru ngọt ngào, từng vầng thơ như hòa quyện vào không gian bao la, phảng phất như gió thoảng bay qua cánh đồng ca dao bất diệt của ngàn đời dân tộc Việt. Tầng tầng lớp lớp những bài hát ru nối tiếp nhau xuyên suốt trường kỳ lịch sử dân tộc từ thuở sương mù hình thành và quá trình dựng nước, giữ nước, phát triển đất nước của cha ông ta xưa: Lạc Long Quân vốn dòng Rồng. Lấy Âu Cơ đẻ trăm dòng từ đây. Nửa theo mẹ tới non mây. Nửa theo cha xuống sum vầy biển vang. Con trưởng làm vua Văn Lang. Là Hùng Vương giữ ngai vàng truyền lưu. Vào thời kỳ Bắc thuộc lần thứ nhất (năm 111 trước Tây lịch đến năm 39 sau Tây lịch), nhà Hán sai sứ thần Tích Quang - Nhâm Diên sang nước ta truyền bá đạo Nho, trước tình trạng ngoại xâm văn hóa, ông cha ta lúc bấy giờ đã lấy Phật giáo làm chính đạo: Thế nên trí thức Văn Lang. Dễ theo Phật giáo - Ấn đang truyền vào. Đạo theo những cánh buồm cao. Du Tăng Đông Độ ghé vào Giao Châu. Tạo nên nề nếp ban đầu. Càng yêu dân tộc - càng sâu sức Thiền.
Phạm Thiên Thư đã khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần tự hào dân tộc về ý chí quật cường, sẵn sàng hy sinh xương máu để giành độc lập tự do cho dân tộc: Thà chết-cho sử thêm son. Hơn sống nô lệ cúi lòn ngoại bang. Hay: Mình voi hai vị nữ lang. Uy nghi giáp bạc, giáp vàng như hoa. Dao gươm nhật nguyệt chói lòa. Điều quân toàn tướng đàn bà ngựa dong (Hát ru về Trưng Vương), Hy sinh vì nước vì non. Kể chi già trẻ, sống còn phải toan. Hội cờ họp bến Bình Than. Trái cam bóp nát-can tràng tuổi thơ (Hát ru quân sử).
Tinh thần nhập thế của Phật giáo Việt Nam được đánh dấu trong thời kỳ lịch sử khi đất nước đang gặp lâm nguy nạn thù trong giặc ngoài. Tinh thần nhập thế giúp dân giúp nước cứu đời của Phật giáo được thể hiện qua khúc hát ru về Thiền sư Vạn Hạnh: Ngày xưa có một cảnh chùa. Có thầy Vạn Hạnh già nua bạc đầu. Thầy trầm tư lẽ nhiệm mầu. Làm sao hiện hóa Giao Châu diệu huyền. Giúp sao cho vạn đời lên. Cho nhân sinh hóa uyên tuyền một phương. Tìm trong kinh sử cho tường. Tìm trong thiền đạo con đường hội thông. Chăm lo dạy dỗ tiểu đồng. Lòng thầy như ngọn lửa hồng sáng soi. Tre già cho lớp măng coi. Dạy người để cứu giống nòi lầm than. Dạy con nuôi Lý Khánh Vân. Là Lý Công Uẩn tinh thần sáng cao. Rõ ràng một bậc anh hào. Thầy đem nhật nguyệt gửi vào tuổi thơ. Truyền võ nghệ, giảng binh thơ. Thiền tâm, học thuật mong chờ rồng bay. Biết bao tâm huyết đêm ngày. Con đường Vạn Hạnh trao tay một người. À ơi! Đi kiếm cả đời. Mong sao gặp được như người mà trao.
Có thể nói, Hát ru Việt sử thi đưa người đọc về với từng bước chân của cha ông trong quá trình làm nên lịch sử hào hùng, tạo dựng truyền thống văn hóa sáng ngời chủ nghĩa nhân văn sâu sắc. Qua đó, Phạm Thiên Thư còn phơi diễn những kiến giải của riêng mình. Ông tâm sự: "Hát ru Việt sử thi là tác phẩm thi hóa dài hơn 3.000 câu mà tôi đã thai nghén và phác thảo từ những năm đầu thập niên 90 của thế kỷ trước".
Bên cạnh những câu thơ có tính chất diễn nôm lịch sử nhắc nhớ lại lịch sử nước nhà, tác phẩm Hát ru Việt sử thi đã thi hóa lịch sử Việt, dễ dàng đi vào lòng người: À ơi! cho cháu lời ru. Cất từ cái thuở sương mù cha ông. Chim Hồng chim Lạc qua song. Bay qua Việt sử từng dòng là thơ. Đêm đêm nhịp võng trăng mờ. Trăng soi câu hát ru hờ con tim. Tay bà hóa cánh chim lên. Nhẹ đưa nhịp võng ru-thuyền tương lai. Lòng bà thành chiếc võng đay. Hồn quê thơm điệu ru này, à ơi! Mai sau khôn lớn làm người. Đi lên chân bước tuyệt vời mênh mông!
Giang Phong (Báo Giác Ngộ)
Vậy là vẫn còn có NNK thỉnh thoảng ghé thăm chốn này. Cám ơn NNK nhé!
Nếu NNK muốn biết thêm tin tức về TT thì HH rinh về cho vu nè:
Phạm Thiên Thư với hát ru sử Việt thi
Tự bao giờ, quán cà phê Hoa Vàng trên đường Hồng Lĩnh (Q.10) đã trở thành địa chỉ quen thuộc với những người yêu thơ nhạc. Mọi người đến đây không chỉ thưởng thức ly cà phê với không gian "ngàn sao" mà thi thoảng nghe một lão thi sĩ kể chuyện bằng thơ. Lão thi sĩ ấy chính là Phạm Thiên Thư – tác giả của những bài thơ lục bát mềm mại đã được các nhạc sĩ trứ danh phổ nhạc: Động hoa vàng, Ngày xưa Hoàng Thị, (Phạm Duy phổ nhạc), rồi 10 bài Đạo ca, Kinh Hiền Ngu (Thi hóa kinh Phật theo thể thơ lục bát dài nhất Việt Nam, xác lập kỷ lục), Những lời Thược dược, Tự điển cười, Đoạn trường vô thanh (Hậu Kiều).
Gần đây, ông còn xuất thêm "chiêu" mới, đó là hát ru qua những câu thơ lục bát viết về lịch sử Việt Nam. Với 3.320 câu lục bát hát ru sử Việt của thi sĩ Phạm Thiên Thư - người con Thái Bình vọng hướng về Đại lễ ngàn năm Thăng Long - Hà Nội như thể kể chuyện lịch sử bằng câu hát, lời ru cất lên tự đáy lòng, tự trái tim người Việt Nam, thấm đẫm nghĩa tình. Qua từng câu thơ lục bát trong Hát ru Việt sử thi, thi sĩ họ Phạm gởi gắm tâm tình "Việt sử thi là sự sống con người, Đời này đời nọ qua siêu thức hát ru, từ tình cảm gia đình dân tộc, bà mẹ, chị em, con cháu…".
Những lời ru ngọt ngào, từng vầng thơ như hòa quyện vào không gian bao la, phảng phất như gió thoảng bay qua cánh đồng ca dao bất diệt của ngàn đời dân tộc Việt. Tầng tầng lớp lớp những bài hát ru nối tiếp nhau xuyên suốt trường kỳ lịch sử dân tộc từ thuở sương mù hình thành và quá trình dựng nước, giữ nước, phát triển đất nước của cha ông ta xưa: Lạc Long Quân vốn dòng Rồng. Lấy Âu Cơ đẻ trăm dòng từ đây. Nửa theo mẹ tới non mây. Nửa theo cha xuống sum vầy biển vang. Con trưởng làm vua Văn Lang. Là Hùng Vương giữ ngai vàng truyền lưu. Vào thời kỳ Bắc thuộc lần thứ nhất (năm 111 trước Tây lịch đến năm 39 sau Tây lịch), nhà Hán sai sứ thần Tích Quang - Nhâm Diên sang nước ta truyền bá đạo Nho, trước tình trạng ngoại xâm văn hóa, ông cha ta lúc bấy giờ đã lấy Phật giáo làm chính đạo: Thế nên trí thức Văn Lang. Dễ theo Phật giáo - Ấn đang truyền vào. Đạo theo những cánh buồm cao. Du Tăng Đông Độ ghé vào Giao Châu. Tạo nên nề nếp ban đầu. Càng yêu dân tộc - càng sâu sức Thiền.
Phạm Thiên Thư đã khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần tự hào dân tộc về ý chí quật cường, sẵn sàng hy sinh xương máu để giành độc lập tự do cho dân tộc: Thà chết-cho sử thêm son. Hơn sống nô lệ cúi lòn ngoại bang. Hay: Mình voi hai vị nữ lang. Uy nghi giáp bạc, giáp vàng như hoa. Dao gươm nhật nguyệt chói lòa. Điều quân toàn tướng đàn bà ngựa dong (Hát ru về Trưng Vương), Hy sinh vì nước vì non. Kể chi già trẻ, sống còn phải toan. Hội cờ họp bến Bình Than. Trái cam bóp nát-can tràng tuổi thơ (Hát ru quân sử).
Tinh thần nhập thế của Phật giáo Việt Nam được đánh dấu trong thời kỳ lịch sử khi đất nước đang gặp lâm nguy nạn thù trong giặc ngoài. Tinh thần nhập thế giúp dân giúp nước cứu đời của Phật giáo được thể hiện qua khúc hát ru về Thiền sư Vạn Hạnh: Ngày xưa có một cảnh chùa. Có thầy Vạn Hạnh già nua bạc đầu. Thầy trầm tư lẽ nhiệm mầu. Làm sao hiện hóa Giao Châu diệu huyền. Giúp sao cho vạn đời lên. Cho nhân sinh hóa uyên tuyền một phương. Tìm trong kinh sử cho tường. Tìm trong thiền đạo con đường hội thông. Chăm lo dạy dỗ tiểu đồng. Lòng thầy như ngọn lửa hồng sáng soi. Tre già cho lớp măng coi. Dạy người để cứu giống nòi lầm than. Dạy con nuôi Lý Khánh Vân. Là Lý Công Uẩn tinh thần sáng cao. Rõ ràng một bậc anh hào. Thầy đem nhật nguyệt gửi vào tuổi thơ. Truyền võ nghệ, giảng binh thơ. Thiền tâm, học thuật mong chờ rồng bay. Biết bao tâm huyết đêm ngày. Con đường Vạn Hạnh trao tay một người. À ơi! Đi kiếm cả đời. Mong sao gặp được như người mà trao.
Có thể nói, Hát ru Việt sử thi đưa người đọc về với từng bước chân của cha ông trong quá trình làm nên lịch sử hào hùng, tạo dựng truyền thống văn hóa sáng ngời chủ nghĩa nhân văn sâu sắc. Qua đó, Phạm Thiên Thư còn phơi diễn những kiến giải của riêng mình. Ông tâm sự: "Hát ru Việt sử thi là tác phẩm thi hóa dài hơn 3.000 câu mà tôi đã thai nghén và phác thảo từ những năm đầu thập niên 90 của thế kỷ trước".
Bên cạnh những câu thơ có tính chất diễn nôm lịch sử nhắc nhớ lại lịch sử nước nhà, tác phẩm Hát ru Việt sử thi đã thi hóa lịch sử Việt, dễ dàng đi vào lòng người: À ơi! cho cháu lời ru. Cất từ cái thuở sương mù cha ông. Chim Hồng chim Lạc qua song. Bay qua Việt sử từng dòng là thơ. Đêm đêm nhịp võng trăng mờ. Trăng soi câu hát ru hờ con tim. Tay bà hóa cánh chim lên. Nhẹ đưa nhịp võng ru-thuyền tương lai. Lòng bà thành chiếc võng đay. Hồn quê thơm điệu ru này, à ơi! Mai sau khôn lớn làm người. Đi lên chân bước tuyệt vời mênh mông!
Giang Phong (Báo Giác Ngộ)
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
Thêm một baì nữa nè:
Đọc những bài thơ tình của Phạm Thiên Thư, không ai nghĩ ông đã từng trên 10 năm xuất gia tu hành nơi cửa Phật. "Con chim chết dưới cội hoa/Tiếng kêu rụng giữa giang hà xanh xao" (Động hoa vàng).
Tiếng kêu của loài dị điểu trong thơ ông thật bi thảm, vừa cất lên đã rụng xuống dòng sông rộng. Cái chết sinh ra để phụng hiến tình yêu. Yêu đến buồn chết, thật là khó để người đời hình dung một tu sĩ có đời sống phong kín nơi cảnh chùa lại có ý nghĩ như vậy.
Tôi hay đến ngồi chơi với ông ở bên ngoài quán cà phê Hoa Vàng ở cư xá Bắc Hải. Một đôi dép nhựa, một túi xách lỉnh kỉnh thơ, tài liệu, thuốc… dưới chiếc ghế xếp. Ông như một lão nông hiền hậu luôn tươi cười đón khách. Sau những vòng khói thuốc, đôi mắt như nhìn vào một cõi hư không nào đó. Hàng chục lần đến thăm ông, tôi vẫn thấy ông ngồi như vậy. Không biết ông viết khi nào nhưng số lượng những câu thơ, những tác phẩm ra đời đều đều. Đến nay ông đã viết được 126 nghìn câu thơ… Ông là người viết rất nhanh, lại viết theo kiểu “rót” thơ ra từ vô thức. Ông nói ông thi hóa kinh Kim Cang trong 4 ngày, 10 bài Đạo ca ông chỉ viết trong 2 ngày, tập trường thi Động hoa vàng cũng chỉ 7 ngày liền động bút là xong...
Phạm Thiên Thư là người Việt Nam độc nhất đã thi hóa 7 bộ kinh Phật bằng một ngôn ngữ thuần Việt, sáng tác Từ điển cười (Tiếu liệu pháp) bằng thơ, làm Từ điển châm ngôn, viết 3.320 câu lục bát kể chuyện lịch sử trong Hát ru Việt sử thi. Có rất nhiều kỷ lục, nhiều điều để tự hào, để kiêu hãnh, nhưng dường như ông không để ý đến những thứ ấy. Ông khoái nhất là chuyện ông "rất giống" với cụ Nguyễn Du. Ông kể một tràng: "10 tuổi bố Nguyễn Du mất, tớ cũng vậy. Mẹ Nguyễn Du là một người phụ nữ đất quan họ Bắc Ninh, vợ lẽ dòng thứ hai. Gia đình cụ Nguyễn có bốn anh em, cụ lại sinh hạ được bốn người con (?). Tớ cũng y chang như vậy". Ông còn tâm đắc kể thêm "cụ Nguyễn và tớ đều là tú tài. Cụ Nguyễn lưu lạc 10 năm ở Thái Bình, còn bố tớ quê chính cũng là Thái Bình. Cụ Nguyễn mất năm 1840 (?), đúng 100 năm sau, 1940 tớ ra đời…".
Nói chung, thi sĩ họ Phạm “vận” hết mọi dữ kiện có thể có để thấy mình “giống y xì” cụ Nguyễn Du. Thế nhưng, thực sự mẹ Nguyễn Du là vợ lẽ thứ ba của cụ Nguyễn Nghiễm, một đại quan có đến 8 bà vợ và 21 người con trai. Mẹ Nguyễn Du có đến 5 đứa con, còn cụ Nguyễn mất năm 1820 chứ không phải 1840 như Phạm thi sĩ kể…
Song cũng có một điều cho thấy ông khá "gần gũi" đại thi hào Nguyễn Du, ấy là Phạm Thiên Thư đã “dũng cảm” dám qua mặt cụ Nguyễn để viết lại Truyện Kiều. Ông đĩnh đạc “phá bỏ” thành tích đỉnh núi thơ ca dân tộc để viết Đoạn trường vô thanh, một tác phẩm xem như hậu Truyện Kiều. Ông đã cố gắng Việt hóa câu chuyện Kim Kiều để “sáng tác phải có cái riêng của Việt Nam” như ông nói. Ở thi phẩm này, ông còn "hơn" cụ Nguyễn Du những… 20 câu lục bát. Lục bát là một thể tính đặc thù của văn hóa Việt, trên hành trình sinh hóa của nó, Phạm thi sĩ chính là một trong số ít các nhà thơ đã chạy tiếp sức cho cụ Nguyễn Du một cách rất xứng đáng bằng những vần thơ sang trọng, tuyệt bích…
Tôi không rõ nét mặt của cụ Nguyễn Du, nhưng theo chính sử nhà Nguyễn đã ghi thì khuôn mặt cụ Nguyễn dường như nhàu nhĩ, in hằn nếp nhăn ưu tư về phận người và sự chán nản cảnh quan trường gượng ép. Trong khi khuôn mặt Phạm tiên sinh ngời lên vẻ thanh thoát, cười cợt, vô ưu. Không biết ông có phải “hậu thân” của Hồng Sơn lạp hộ (biệt hiệu của cụ Nguyễn Du) hay không nhưng chỗ ông trú ngụ hiện nay lại là đường Hồng Lĩnh, cũng là tên một ngọn núi ở Nghi Xuân, Hà Tĩnh, quê cụ Nguyễn. Chuyện “hậu thân” Nguyễn Du là Phạm Thiên Thư có lẽ nên hỏi con vạc đậu bờ kinh vậy:
Hỏi con vạc đậu bờ kinh
Cớ sao lận đận cái hình không hư
Vạc rằng: Thưa bác Thiên Thư
Mặc chi cái áo Thiền Sư ỡm ờ... (Động hoa vàng).
Tuệ Lãng (Thanh Niên)
Đọc những bài thơ tình của Phạm Thiên Thư, không ai nghĩ ông đã từng trên 10 năm xuất gia tu hành nơi cửa Phật. "Con chim chết dưới cội hoa/Tiếng kêu rụng giữa giang hà xanh xao" (Động hoa vàng).
Tiếng kêu của loài dị điểu trong thơ ông thật bi thảm, vừa cất lên đã rụng xuống dòng sông rộng. Cái chết sinh ra để phụng hiến tình yêu. Yêu đến buồn chết, thật là khó để người đời hình dung một tu sĩ có đời sống phong kín nơi cảnh chùa lại có ý nghĩ như vậy.
Tôi hay đến ngồi chơi với ông ở bên ngoài quán cà phê Hoa Vàng ở cư xá Bắc Hải. Một đôi dép nhựa, một túi xách lỉnh kỉnh thơ, tài liệu, thuốc… dưới chiếc ghế xếp. Ông như một lão nông hiền hậu luôn tươi cười đón khách. Sau những vòng khói thuốc, đôi mắt như nhìn vào một cõi hư không nào đó. Hàng chục lần đến thăm ông, tôi vẫn thấy ông ngồi như vậy. Không biết ông viết khi nào nhưng số lượng những câu thơ, những tác phẩm ra đời đều đều. Đến nay ông đã viết được 126 nghìn câu thơ… Ông là người viết rất nhanh, lại viết theo kiểu “rót” thơ ra từ vô thức. Ông nói ông thi hóa kinh Kim Cang trong 4 ngày, 10 bài Đạo ca ông chỉ viết trong 2 ngày, tập trường thi Động hoa vàng cũng chỉ 7 ngày liền động bút là xong...
Phạm Thiên Thư là người Việt Nam độc nhất đã thi hóa 7 bộ kinh Phật bằng một ngôn ngữ thuần Việt, sáng tác Từ điển cười (Tiếu liệu pháp) bằng thơ, làm Từ điển châm ngôn, viết 3.320 câu lục bát kể chuyện lịch sử trong Hát ru Việt sử thi. Có rất nhiều kỷ lục, nhiều điều để tự hào, để kiêu hãnh, nhưng dường như ông không để ý đến những thứ ấy. Ông khoái nhất là chuyện ông "rất giống" với cụ Nguyễn Du. Ông kể một tràng: "10 tuổi bố Nguyễn Du mất, tớ cũng vậy. Mẹ Nguyễn Du là một người phụ nữ đất quan họ Bắc Ninh, vợ lẽ dòng thứ hai. Gia đình cụ Nguyễn có bốn anh em, cụ lại sinh hạ được bốn người con (?). Tớ cũng y chang như vậy". Ông còn tâm đắc kể thêm "cụ Nguyễn và tớ đều là tú tài. Cụ Nguyễn lưu lạc 10 năm ở Thái Bình, còn bố tớ quê chính cũng là Thái Bình. Cụ Nguyễn mất năm 1840 (?), đúng 100 năm sau, 1940 tớ ra đời…".
Nói chung, thi sĩ họ Phạm “vận” hết mọi dữ kiện có thể có để thấy mình “giống y xì” cụ Nguyễn Du. Thế nhưng, thực sự mẹ Nguyễn Du là vợ lẽ thứ ba của cụ Nguyễn Nghiễm, một đại quan có đến 8 bà vợ và 21 người con trai. Mẹ Nguyễn Du có đến 5 đứa con, còn cụ Nguyễn mất năm 1820 chứ không phải 1840 như Phạm thi sĩ kể…
Song cũng có một điều cho thấy ông khá "gần gũi" đại thi hào Nguyễn Du, ấy là Phạm Thiên Thư đã “dũng cảm” dám qua mặt cụ Nguyễn để viết lại Truyện Kiều. Ông đĩnh đạc “phá bỏ” thành tích đỉnh núi thơ ca dân tộc để viết Đoạn trường vô thanh, một tác phẩm xem như hậu Truyện Kiều. Ông đã cố gắng Việt hóa câu chuyện Kim Kiều để “sáng tác phải có cái riêng của Việt Nam” như ông nói. Ở thi phẩm này, ông còn "hơn" cụ Nguyễn Du những… 20 câu lục bát. Lục bát là một thể tính đặc thù của văn hóa Việt, trên hành trình sinh hóa của nó, Phạm thi sĩ chính là một trong số ít các nhà thơ đã chạy tiếp sức cho cụ Nguyễn Du một cách rất xứng đáng bằng những vần thơ sang trọng, tuyệt bích…
Tôi không rõ nét mặt của cụ Nguyễn Du, nhưng theo chính sử nhà Nguyễn đã ghi thì khuôn mặt cụ Nguyễn dường như nhàu nhĩ, in hằn nếp nhăn ưu tư về phận người và sự chán nản cảnh quan trường gượng ép. Trong khi khuôn mặt Phạm tiên sinh ngời lên vẻ thanh thoát, cười cợt, vô ưu. Không biết ông có phải “hậu thân” của Hồng Sơn lạp hộ (biệt hiệu của cụ Nguyễn Du) hay không nhưng chỗ ông trú ngụ hiện nay lại là đường Hồng Lĩnh, cũng là tên một ngọn núi ở Nghi Xuân, Hà Tĩnh, quê cụ Nguyễn. Chuyện “hậu thân” Nguyễn Du là Phạm Thiên Thư có lẽ nên hỏi con vạc đậu bờ kinh vậy:
Hỏi con vạc đậu bờ kinh
Cớ sao lận đận cái hình không hư
Vạc rằng: Thưa bác Thiên Thư
Mặc chi cái áo Thiền Sư ỡm ờ... (Động hoa vàng).
Tuệ Lãng (Thanh Niên)
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
"...
Đã buồn vì trận mưa rào
Lại đau vì nỗi ào ào gió đông
Mây bay nước chảy xuôi giòng
Chiếc thuyền lờ lững bên sông một mình."
(Nguyễn Du)
Một bóng cô đơn, lầm lũi xe cát lấp biển đòi lại viên ngọc ... trách người sao nỡ quên ân tình xưa. Có biết đâu việc mình làm cứ mãi là ... "dã tràng xe cát"
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời
Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ
Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo
Ngàn con sóng gào bạc đầu
Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát
Lời người nghe đã chợt lạc loài
Trên thân dã tràng tủi phận
Hoài công tháng năm xe cát biển Đông
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta vùi quên
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta ... vùi quên
Đã buồn vì trận mưa rào
Lại đau vì nỗi ào ào gió đông
Mây bay nước chảy xuôi giòng
Chiếc thuyền lờ lững bên sông một mình."
(Nguyễn Du)
Một bóng cô đơn, lầm lũi xe cát lấp biển đòi lại viên ngọc ... trách người sao nỡ quên ân tình xưa. Có biết đâu việc mình làm cứ mãi là ... "dã tràng xe cát"
KIẾP DÃ TRÀNG
Sáng tác: Từ Công Phụng
Trình bày: Anh Ngọc
(nếu muốn nghe bài này qua tiếng hát Tuấn Ngọc, xin mới qua phòng Nhạc Sĩ TCP)
Sáng tác: Từ Công Phụng
Trình bày: Anh Ngọc
(nếu muốn nghe bài này qua tiếng hát Tuấn Ngọc, xin mới qua phòng Nhạc Sĩ TCP)
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời
Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ
Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo
Ngàn con sóng gào bạc đầu
Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát
Lời người nghe đã chợt lạc loài
Trên thân dã tràng tủi phận
Hoài công tháng năm xe cát biển Đông
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta vùi quên
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta ... vùi quên
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
Ừ, mà sao cứ nói tới thân phận con người là cứ phải nghĩ tới những buồn đau, ly tan, mất mát nhỉ!
Có lẽ do ảnh hưởng triết lý nhà Phật, "Đời là bể khổ" : Sinh lão bệnh tử khổ, ái biệt ly khổ, oán tắng hội khổ, cầu bất đắc khổ, ngũ uẩn (sắc, thụ, tưởng, hành, thức) xí thạnh khổ
(Thân phận con ngừơi cũng phải có sung sướng, giải thoát chứ nhỉ! Chán một nổi là nếu "sung sướng" mang lại từ vật chất trần gian thì cũng bị quy vào cái khổ ở trên rồi )
Nhưng mà dẫu sao cũng cần phải mang cái "trần tục" ấy vô đây thì mới là cuộc đời chứ !
Có lẽ do ảnh hưởng triết lý nhà Phật, "Đời là bể khổ" : Sinh lão bệnh tử khổ, ái biệt ly khổ, oán tắng hội khổ, cầu bất đắc khổ, ngũ uẩn (sắc, thụ, tưởng, hành, thức) xí thạnh khổ
(Thân phận con ngừơi cũng phải có sung sướng, giải thoát chứ nhỉ! Chán một nổi là nếu "sung sướng" mang lại từ vật chất trần gian thì cũng bị quy vào cái khổ ở trên rồi )
Nhưng mà dẫu sao cũng cần phải mang cái "trần tục" ấy vô đây thì mới là cuộc đời chứ !
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
cam on HH da dem tai lieu ve PTT de nnk tham khao, nnk thich nhat la tho pham thien thu*. nhung tac pham khac thi nnk chua doc, chu Dong hoa vang va Doan truong vo thanh nnk thay' nghe thuat hon han truyen kieu cua Nguyendu, va vuoc hon tac ca cac nha tho dong tay kim co ma nnk doc qua
nnk- Tổng số bài gửi : 975
Join date : 26/01/2010
Re: Thân phận con người
Nói về thân phận, Trịnh Công Sơn có một sáng tác thật hay và tầm cỡ, là trường ca Tiếng hát Dã Tràng (Dã Tràng Ca). Linh mới nghe Ánh Tuyết và nhóm làm nhạc của cô (ATB) hát. Hổng biết huynh HH đăng lên chưa? Mà bài đó phải nghe đi nghe lại mới thấy hay, chứ nghe lần đầu hơi hoảng
Linh- Tổng số bài gửi : 144
Join date : 16/12/2009
Re: Thân phận con người
Cám ơn Linh nhiều nhé.
HH có nghe nói về bài này, nhưng chưa nghe bao giờ, nên chưa đưa lên đây.
Nghe Linh nói nên mới lên net tìm được, mang luôn về đây nè:
Dã tràng xe cát biển Đông
Dã tràng dã tràng dã tràng xe cát biển đông
Dã tràng, dã tràng dã tràng xe cát hoài công
Trùng dương ơi mấy ngàn năm
Gọi miên man cho sóng triều lên
Quên dã tràng ngày đêm xe cát
Trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên
Gọi cơn sóng đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan
Trùng dương, trùng dương gọi xa còn nhớ
Trùng dương đưa sóng vào bờ
Ngày đêm nghe nắng nghe mưa
dã tràng vẫn đem hoài công
Hải đăng mắt đêm gọi mãi
Trùng dương đưa sóng vào bờ
Đùa lên biển cát hoang vu
xóa từng mảnh công dã tràng
Dã tràng khóc cho thân mình
Trùng dương trùng dương gợi xa còn nhớ
Trùng dương ..... nhớ ....
Tiếng hát của dã tràng - bể cát và thân phận đó
Khi mưa lên, khi nắng về,
khi sương rơi, khi thu buồn,
khi chim én bay vào mùa xuân,
mình tôi đi, triền núi đến,
tôi xe cát nghe thân lưu đày,
mình tôi đi, làn sóng đến,
nghe công vỡ cho thân ru mềm.
Trùng dương ơi đã mấy ngàn năm,
gọi miên man cho sóng triều lên,
quên dã tràng đêm ngày xe cát,
trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên,
gọi cơn đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan .
Bãi cát chiều và lời vỗ về của người khách lạ
Này dã tràng ơi nghe thân lưu đày,
ngàn năm còn mãi, ngàn sau còn mãi
cho vai thêm gầy khi nắng khi mưa .
Trùng dương lên, trùng dương lên,
bờ cát trắng, bờ cát trắng,
trùng dương lên gọi mây thêm cho sóng cuồng nộ
Niềm đau vô vàn của thân phận
Thôi còn gì nữa đâu, còn gì nữa đâu,
xác dã tràng trắng bể thù sâu
Không còn gì nữa đâu
còn dài mãi sau đời lên cơn đau
Lời nói trên không
Trùng dương ơi đã mấy ngàn năm
gọi miên man cho sóng triều lên
quên dã tràng đêm ngày xe cát .
Trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên
gọi cơn đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan
HH có nghe nói về bài này, nhưng chưa nghe bao giờ, nên chưa đưa lên đây.
Nghe Linh nói nên mới lên net tìm được, mang luôn về đây nè:
DÃ TRÀNG CA 1
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Ánh Tuyết và ban ATB
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Ánh Tuyết và ban ATB
Dã tràng xe cát biển Đông
Dã tràng dã tràng dã tràng xe cát biển đông
Dã tràng, dã tràng dã tràng xe cát hoài công
Trùng dương ơi mấy ngàn năm
Gọi miên man cho sóng triều lên
Quên dã tràng ngày đêm xe cát
Trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên
Gọi cơn sóng đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan
Trùng dương, trùng dương gọi xa còn nhớ
Trùng dương đưa sóng vào bờ
Ngày đêm nghe nắng nghe mưa
dã tràng vẫn đem hoài công
Hải đăng mắt đêm gọi mãi
Trùng dương đưa sóng vào bờ
Đùa lên biển cát hoang vu
xóa từng mảnh công dã tràng
Dã tràng khóc cho thân mình
Trùng dương trùng dương gợi xa còn nhớ
Trùng dương ..... nhớ ....
Tiếng hát của dã tràng - bể cát và thân phận đó
Khi mưa lên, khi nắng về,
khi sương rơi, khi thu buồn,
khi chim én bay vào mùa xuân,
mình tôi đi, triền núi đến,
tôi xe cát nghe thân lưu đày,
mình tôi đi, làn sóng đến,
nghe công vỡ cho thân ru mềm.
Trùng dương ơi đã mấy ngàn năm,
gọi miên man cho sóng triều lên,
quên dã tràng đêm ngày xe cát,
trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên,
gọi cơn đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan .
Bãi cát chiều và lời vỗ về của người khách lạ
Này dã tràng ơi nghe thân lưu đày,
ngàn năm còn mãi, ngàn sau còn mãi
cho vai thêm gầy khi nắng khi mưa .
Trùng dương lên, trùng dương lên,
bờ cát trắng, bờ cát trắng,
trùng dương lên gọi mây thêm cho sóng cuồng nộ
Niềm đau vô vàn của thân phận
Thôi còn gì nữa đâu, còn gì nữa đâu,
xác dã tràng trắng bể thù sâu
Không còn gì nữa đâu
còn dài mãi sau đời lên cơn đau
Lời nói trên không
Trùng dương ơi đã mấy ngàn năm
gọi miên man cho sóng triều lên
quên dã tràng đêm ngày xe cát .
Trùng dương ơi sao nỡ bỏ quên
gọi cơn đau khi sóng triều lên
công dã tràng muôn đời vỡ tan
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
wow, bai hat dai the nay nnk chua gap qua. giong hat Anh tuyet giong Thai thanh qua hen HH
nnk- Tổng số bài gửi : 975
Join date : 26/01/2010
Re: Thân phận con người
Lão tà thấy trong bài "những bản sao may mắn", tác giả có nhận xét Ánh Tuyết hát hơi giống Thái Thanh.
Khi được phỏng vấn thì Ánh Tuyết nói mình giống Hà Thanh hơn (Có lẽ do gần nhau về mặt địa lý ? một người ở Huế, một người ở Hội An )
HLT thích nghe Ánh Tuyết này hát Hòn vọng phu, Buồn tàn thu, Ô mê ly
Khi được phỏng vấn thì Ánh Tuyết nói mình giống Hà Thanh hơn (Có lẽ do gần nhau về mặt địa lý ? một người ở Huế, một người ở Hội An )
HLT thích nghe Ánh Tuyết này hát Hòn vọng phu, Buồn tàn thu, Ô mê ly
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
Có những lúc chán chường, chán cho đời sao buồn quá !
Ðã có những lúc chán chường
Chán cho đời sao buồn quá
Mắt có những lúc đã hoen mờ
Vì sầu không đâu, không tên
Tay đôi tay yếu đuối
Dâng lên chới với giữa trời
Than van cho thân kiếp đoạ đày
Đời bao xót xa
Nhìn lá rơi, mùa Thu chết rồi!
Gió gió cứ rít lên
Xuyên qua tim tôi
Xuyên qua làn môi
Gió gió đã cuốn đi
Bao nhiêu ước mơ -
Ôi, xa vời!
Sóng sóng đã cuốn đi
Cuộc đời tốt tươi
Buồn ơi, chán ơi!
CHÁN NẢN
Sáng tác: Văn Phụng
Sĩ Phú trình bày;
Sáng tác: Văn Phụng
Sĩ Phú trình bày;
Ðã có những lúc chán chường
Chán cho đời sao buồn quá
Mắt có những lúc đã hoen mờ
Vì sầu không đâu, không tên
Tay đôi tay yếu đuối
Dâng lên chới với giữa trời
Than van cho thân kiếp đoạ đày
Đời bao xót xa
Nhìn lá rơi, mùa Thu chết rồi!
Gió gió cứ rít lên
Xuyên qua tim tôi
Xuyên qua làn môi
Gió gió đã cuốn đi
Bao nhiêu ước mơ -
Ôi, xa vời!
Sóng sóng đã cuốn đi
Cuộc đời tốt tươi
Buồn ơi, chán ơi!
Được sửa bởi Hoàng Lão Tà ngày Wed 11 Feb 2015, 13:47; sửa lần 1.
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
Ai mà không có những lúc chán chường ...
Khi đó , có một người thân, chỉ cần người đó ngồi yên lắng nghe ta thổ lộ nỗi niềm cũng đã đủ khiên ta nguôi ngoai. Thế nhưng tri âm nào phải dể tìm!
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ
Tôi là ai mà còn trần gian thế
Tôi là ai, là ai, là ai
Mà yêu quá đời này.
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu lên.
Khi đó , có một người thân, chỉ cần người đó ngồi yên lắng nghe ta thổ lộ nỗi niềm cũng đã đủ khiên ta nguôi ngoai. Thế nhưng tri âm nào phải dể tìm!
TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Khánh Ly
Sáng tác: Trịnh Công Sơn
Trình bày: Khánh Ly
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ
Tôi là ai mà còn trần gian thế
Tôi là ai, là ai, là ai
Mà yêu quá đời này.
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu lên.
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng ...
Chỉ khi đang tuyệt vọng, nhưng không tìm được nguồn an ủi nào khác, người ta đành tự an ủi mình. Người ta cô đơn!
Liệu mình có phải là đối tượng tốt nhất để an ủi mình không nhỉ? Thì mình vẫn là người hiểu mình nhất mà lị ! Ừ, mà chính vì vậy mình lại càng không thể an ủi mình được! Nếu mình đã tìm được lý do chính đáng để an ủi thì ... đâu cần phải tuyệt vọng nữa!
Có lẽ vì thế mà
"Con diều bay mà linh hồn quạnh quẽ
Con diều rơi cho vực thẳm buồn hiu ..."
Và rồi người ta khóc trong lặng lẽ
"tôi là ai mà còn khi dấu lệ ..."
Chỉ khi đang tuyệt vọng, nhưng không tìm được nguồn an ủi nào khác, người ta đành tự an ủi mình. Người ta cô đơn!
Liệu mình có phải là đối tượng tốt nhất để an ủi mình không nhỉ? Thì mình vẫn là người hiểu mình nhất mà lị ! Ừ, mà chính vì vậy mình lại càng không thể an ủi mình được! Nếu mình đã tìm được lý do chính đáng để an ủi thì ... đâu cần phải tuyệt vọng nữa!
Có lẽ vì thế mà
"Con diều bay mà linh hồn quạnh quẽ
Con diều rơi cho vực thẳm buồn hiu ..."
Và rồi người ta khóc trong lặng lẽ
"tôi là ai mà còn khi dấu lệ ..."
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Thân phận con người
LT ngồi triết lý một mình cho qua ngày tháng hén , tại dzì nói wài hết chiện nên mình chuyển sang ...im lặng ..thở dài đó thui
gia khanh- Tổng số bài gửi : 532
Join date : 12/12/2009
Re: Thân phận con người
gia khanh đã viết:LT ngồi triết lý một mình cho qua ngày tháng hén , tại dzì nói wài hết chiện nên mình chuyển sang ...im lặng ..thở dài đó thui
Phải có người góp chuyện chứ không thì Lão Tà cứ lôi hết bài này tới bài nọ mà mổ xẻ, bình loạn cả lên, tác giả mà biết được thì ... hết dám viết nhạc nữa thì chít !
huuhoi- Tổng số bài gửi : 1351
Join date : 12/12/2009
Trang 3 trong tổng số 9 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9
Similar topics
» 4 nơi thú vị nhưng ít người tới ở Đà Nẵng Read more: http://giupban.net/showthread.php?12641-4-noi-thu-vi-nhung-it-nguoi-toi-o-Da-Nang#ixzz2NTpblJ3s
» Thiên Đường nước Mỹ
» Nhà của người nổi tiếng
» Người Việt
» Ru gọi người tình
» Thiên Đường nước Mỹ
» Nhà của người nổi tiếng
» Người Việt
» Ru gọi người tình
Trang 3 trong tổng số 9 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Thu 30 Nov 2023, 03:16 by mùa xuân
» Sao chưa ai chịu nghêu ngao ?
Wed 29 Nov 2023, 03:40 by mùa xuân
» Ru gọi người tình
Wed 10 May 2023, 15:42 by Hoàng Lão Tà
» Một thời ly loạn
Sun 07 May 2023, 14:51 by huuhoi
» Khổng Tử Phiếm Đàm
Tue 02 May 2023, 15:44 by Hoàng Lão Tà
» Trang Thơ Tuyền Linh
Tue 08 Jun 2021, 03:00 by Cỏ Lạ
» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Mon 07 Jun 2021, 08:43 by Hoàng Lão Tà
» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Mon 07 Jun 2021, 08:40 by Hoàng Lão Tà
» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Mon 07 Jun 2021, 08:30 by Hoàng Lão Tà
» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Mon 01 Mar 2021, 11:40 by tuyenlinh47